17:36:23 | 23/12/24 |
làm vì được nàng, gã càng tức lên lồng lộn.
Nữ nhân kia, lúc này thấy đồng bọn bị sát hại cũng
đã vung kiếm nhảy vào đấu. Chu Mộng Châu lập
tức ra kiếm cản địa, tự nhiên bọn họ tiếp tục đấu
với nhau. Tuy thế, một kiếm vừa rồi đủ khiến nữ nhân khiếp hồn, nên lúc này đánh nhau với Chu
Mộng Châu chỉ có tính cầm chừng mà thôi, tự ả
nhận ra mình quyết không phải là đối thủ của Chu
Mộng Châu.
Bạch Vân sau một hồi tránh nhuệ khí của đối
phương linh xảo dụng chiêu, phát ngọn Thất chùy đao tiếp cận đâm trúng gã mấy nhát. Triệu Long
như con hổ lồng lộn, nhưng phút chốc cũng đã
nhụt khí, gã vừa đánh vừa tính kế. Khi ấy bất giác
đưa mắt nhìn sang nữ nhân đang đánh nhau với
Chu Mộng châu, thầm hy vọng ả hạ được thiếu
niên kia, sẽ đến trợ thủ cho mình. Chẳng nhìn thì thôi, khi nhìn thấy nữ nhân không
những không thắng nổi thiếu niên, mà ngược lại
như bị hãm vào màn kiếm của đối phương lúc ấy
mới thầm hiểu mình đánh giá thấp về đối phương.
Đầu nghĩ nhanh, gã liền thò tay trái vào trong áo
lấy ra một chiếc báo hiệu tạc đạn, cười khùng khục nói:
- Hai ngươi có phép thăng thiên tiềm địa cũng
không thoát nổi đôi Thiết chưởng của phó bảo chủ
chúng ta đâu. Nha đầu ngươi xem!
“Bộp” một tiếng, gã ném mạnh tạc đạn xuống đất
nổ bốp một tiếng, một vệt sáng xanh lập tức vọt thừng lên trời, khi cao chừng mười mấy trượng lại
nổ "bùm" một tiếng nữa, ba đốm sáng tỏa ra ba
nơi.
Bạch Vân vừa thấy vậy mặt biến sắc, tay vung
mạnh lên, "phụp phụp" mấy chiếc ám khí vọt khỏi
tay bay nhanh vào người Triệu Long. Triệu Long đang khi phát tín hiệu, thần thái đắc ý
nên không phòng kịp, đến lúc nhận ra ám khí thì
đã muộn, đầu, cổ, vai đều trúng những mũi kim
châm. Bạch Vân không bỏ lỡ cơ hội, phóng đao
thoát khỏi tay, chỉ nghe Triệu Long kịp "khục" lên
một tiếng, ngọn đoản đao sáng loáng cắm phập vào họng, gã ngã người trên vũng máu.
Bạch Vân đến rút ngọn đao, nhảy nhanh về phía
Chu Mộng Châu, la lớn:
- Chu đệ ... nhanh hạ nó!
Chu Mộng Châu thấy Bạch Vân hai lần ha thủ,
nhưng chàng vẫn không sao có lòng ra tay giết nữ nhân này. Khi ấy chàng thấy Bạch Vân phóng tới