13:22:23 | 23/12/24 |
lập tức rời khỏi nơi này. Con hãy đọc một mình.
Còn cha, cha cần nghỉ ngơi một lát… Ông đi vào trong. A Miên cầm xấp giấy đã úa vàng,
lòng bồn chồn không yên… ° ° ° …“Tuyết Lan rủ đi đồn điền chơi mấy hôm, mình
nhận lời ngay. Bởi đây không phải lần đầu, mà đã
vài lần rồi, Lan và mình thường lợi dụng những
chuyến đi như thế này để hẹn hò và hưởng với
nhau những giây phút tuyệt vời nhất của cuộc tình
đã kéo dài ngót ba năm, dù cha mẹ Lan không đồng tình chuyện mình và Tuyết Lan yêu nhau,
nhưng Lan thì không màng tới điều đó. Nàng
thường nói với mình rằng khi yêu thì con tim có lý
lẽ riêng của nó, không phải cha mẹ quyết định là
được! Tuy nhiên, sáng nay khi Lan lái xe tới nhà đón
mình đi thì con tim mình như vỡ tung ra, khi trên
xe còn có một người con trai khác! Tuyết Lan vẫn
hồn nhiên giới thiệu người đồng hành mà mình
không mong đợi… - Đây là Hậu, người bạn thuở thơ ấu của Lan. Anh
ấy du học ở Pháp vừa về. Hậu sẽ cùng chúng ta lên
đồn điền… Trong suốt đường đi, khi Tuyết Lan lái xe, thỉnh
thoảng Hậu lại quàng tay qua vai nàng, thân mật
quá trớn ngay trước mặt mình. Vậy mà Lan chẳng
có một phản ứng gì dứt khoát. Đôi lúc nàng lại lên
tiếng: - Văn minh phương Tây thoải mái hơn tập quán cổ
hủ của ta nhiều, phải không Điệp! Nàng còn cố ý chọc tức mình nữa! Mình đã bắt đầu
nóng mặt. Nhưng cũng chưa lên đến đỉnh điểm,
cho đến khi xe dừng lại uống nước ở một quán
bên đường. Tuyết Lan đi nhà vệ sinh, anh chàng
Hậu đi theo và mình có linh tính không hay nên
cũng đứng lên theo sau họ. Và chuyện động trời đã xảy ra. Nó diễn ra ngay trước mắt mình: Mình
bắt gặp hai người đang hôn nhau trước cửa
phòng vệ sinh. Tuyết Lan hơi lúng túng, nhưng
vẫn cười chống chế. - Tụi em vẫn hôn nhau từ nhỏ. Anh em, bạn bè mà! Mình tức đến nghẹn cả lồng ngực, nhưng cố làm ra
vẻ bình tĩnh, mình cười gượng rồi đi nhanh lên xe
ngồi ngay chỗ tay lái. Khi họ trở ra, mình đề nghị: - Ngồi không anh bức rứt quá, vậy em và anh Hậu
ngồi băng sau, để anh lái cho. Mình vẫn lái xe của Lan, nên nàng đồng ý ngay. Tới
Định Quán, Tuyết Lan bảo: - Anh ngừng lại đón ông già B’Râu, ba thuê ông ấy
lên giữ đồn điền thay ông Muôn vừa nghỉ việc. Sau khi rước lão B’Râu lên xe, mình đề nghị: - Còn sớm vậy mình ghé suối Máu để thư giãn,