12:08:23 | 23/12/24 |
-Cho 3 đứa tụi bây chết nè !!-Nó bẻ tay và bắt đầu đuổi theo 3 đứa kia.Khỏi nói cũng biết,đó là 3 thằng nhóc lúc nhỏ ưa bắt nạt Vũ Khánh đó mà.
-AAAAAA !!!!!-Cả 3 hét to lên,giọng thích thú -Ma nữ
nổi giận kìa !!! Chạy thôi !!!!
Giờ thì Anh Nghi và bọn chúng đã là bạn bè thân thiết rồi,chung phố,chung trường,lại học chung lớp,không có ngày nào mà không diễn ra những cái trò quậy phá như thế này.Hở cái là Nghi lại dùng vũ lực để giải quyết tất cả mọi chuyện cho nên việc bị Anh Nghi đánh đập là điều không tránh khỏi ,9 nămkarate cũng có cái bề dày lịch sử mà.
Đang đuổi theo với vận tốc ánh sáng để bắt 3 con tiểu yêu đó thì....
'' Rầm ''
Nó ngã nhoài xuống đất,nó đã va phải một ai đó.Chính xác là một chàng trai.Hắn ta đội cái nón lưỡi trai phủ xuống nhưng vẫn không che được khuôn mặt đẹp lung linh hoàn hảo.Dáng người cao ráo khoảng 1m83,bên tai trái đeo thêm chiếc khuyên thánh giá cho thêm phần cuốn hút.
-Ai da ~ Bạn đi đứng phải nhìn đường chứ !-Nó bực dọc nói sauđó xách cái cặp và lao thẳng về phía trước,quên cả việc để ý hắn ta mặc đồng phục trường mình.
Hắn đứng ngẩn ngơ nhìn theo cái bóng dáng quen thuộc đang xa dần xa dần,lòng dâng lên bao cảm xúc.Dù chỉ mới gặp thoáng qua thôi nhưng cũng làm tim hắn như ngừng đập,vì cái khoảnh khắc mà Anh Nghi mở to mắt nhìn hắn trong ánh nắng ban mai thật đẹp vô cùng.Mái tóc Anh Nghi tung bay trong gió,mắt to,da trắng,môi đỏ như quả anh đào,sống mũi lại cao.....Nó đẹp một cách lạ lùng.
-Giờ vợ xinh đẹp thế này rồi sao?-Hắn khẽ mỉm cười.
Rồi hắn thu nụ cười đó lại,lấy cái iphone ra và gọi cho tài xế,giọng lạnh tanh:
-Chở tôi đến trường Blue.
Thoáng chốc,con Mercedes đen bóng loáng chạy đến rước hắn đi.
Giờ này thì Anh Nghi đang ở trong trường,đi dọc hành lang để lên sân thượng hóng gió.Nó khẽ cầm chiếc nhẫn đang được xỏtrong sợi dây chuyền và tự hỏi rằng lúc này nhỏ ngốc sống ra sao,có bị người ta bắt nạt không,có mạnh mẽ lên được chút nào không hay vẫn yếu đuối như thế......7 năm không gặp....7 năm mất liên lạc,chẳng biết lúc này nhỏ ngốc đó có còn nhớ tới nó không ....
Nó bất giác thở dài và bước từng bước lên bậc cầu thang.Đangnghĩ ngợi lung tung thì có tiếng nói run rẩy của con gái vang lên trên sân thượng.
-Mấy người....mấy người tính ...tính làm gì?
Bước về phía em - phần 1 Bạn ơi mau mau mở giùm mình nha. Người mới người mới mà. Thứ 6 ngày 13 Tại một quán café nhỏ, ấm cúng Nền nhạc |
Bước về phía em - phần 2 Part 5: Ly dị ư! Đừng hòng Sau khi nói chuyện với mẹ chồng cô dò dẫm đi tắm. Lúc xuống nhà thì anh đã đi ra ngoài từ |
Bước về phía em - phần 3 Part 11: Gặp lại cha 3 tháng trôi qua một cách êm đềm từ sau bữa ăn ngày hôm đó. Thái độ của anh cũng bớt lạnh nhạt và |
Bước về phía em - phần 4 Part 17: Ly hôn Sau bữa trưa, Quân và Huyền Thư đang ngồi trong một quán café sang trọng. Trông Thư ko có vẻ gì là muốn uống |
Bước về phía em - phần 5 Part 23: Về nhà Sau chuyện lần trk, đã lâu lắm rồi Quân chưa gặp Thiên Di nhưng chưa bao giờ dừng nghĩ về cô. Phải, cô |
Bước về phía em - phần 6 Part 29: 1 tuần an dưỡng (4) Sau cuộc gặp chóng vánh với Huyền Thư trưa nay Quân ngồi bần thần, không phải anh ngạc nhiên |
Bước về phía em - phần cuối Part 35: Hồi kết Gió, gió cứ quần quận làm mấy cái cây trk nhà nghiêng ngả, cành cây thân cây non oằn ẹo chống cự trk |