13:36:23 | 23/12/24 |
Vũ Khánh cùng Anh Nghi bước song song xuống cầu thang.
-Nghi qua nhà mới của tôi nha!-Hắn mỉm cười ấm áp.Và không đợi nó trả lời,hắn ôm lấy nó và bế ra khỏi cổng trường với bao nhiêu cặp mắt nhìn ngang ngổn.
-Ê ! Buông tôi xuống!!!!-Anh Nghi đỏ mặt,quờ quạng tay trong không khí.
-Anh không còn yếu ớt như ngày xưa đâu vợ à!-Hắn cố tình không hiểu,mở cửa xe và đặt nó vào trong xe,sau đó vào ngồi cùng và ra hiệu cho anh tài xế chạy đi.
-Nè!Bạn muốn chết hả?-Nó túm cổ áo hắn.
-Bằngmột thái độ trân trọng nhẹ nhàng,hắn cầm lấy tay Anh Nghi,giọng có chút buồn:
-7 năm không gặp,tôi cứ tưởng khi thấy tôi thì Nghi sẽ ôm chầm,nhưng ai ngờ,Nghi coi tôi như người xa kẻ lạ...thật sự mà nói thì tôi có hơi đau lòng
(bạn đang đọc truyện tại kênh truyện chấm wap chấm ét hắt,chúc các bạn vui vẻ)Nó vội rút tay ra,vẻ mặt vô cùng ngờ vực,cho đến bây giờ nó vẫn chưa tin được đây là nhỏ ngốc nămnào.Và nó hỏi một câu cực kì ngớ ngẩn:
-Bạn...bạn là Vũ Khánh thật á?
-Ôi trời-Hắn thốt lên với vẻ mặt thất vọng-Giờ này Nghi vẫn chưa định dạng được tôi là ai sao?
-À...cái đó tại vì....tôi thấy Khánh khác xưa quá-Nó nhăn nhó mặt mày.
-Tôi thay đổi cũng vì ai đó thôi!-Hắn giả bộ ngó lơ đãng không quan tâm,chứ thực ra là trong lòng đang bối rối.
-Yêu nhỏ nào rồi hả?
Anh Nghi nhướng nhướng chân mày,đẩy đẩy vai hắn và mỉm cười gian xảo cứ y như rằng vừa phát hiện được cái bí mật cựckì vĩ đại của hắn.
Vũ Khánh quay qua nhìn Anh Nghi,mỉm cười khổ sở.Thật khôngngờ nó lại thuộc tuýp người....ngu có thành tích,người hắn yêuđang ngồi cạnh hắn luôn nè,còn ai vào đây nữa mà lại như thế!Đúng là....không biết nói gì luôn,nếu không vì Anh Nghi thì hắn chả thèm vác xác về Việt Nam làm gì trong khi ở bên Mỹ điều kiện sống vô cùng tốt hơn nữa hằng hà sa số mớ con gái theo đuổi hắn.Nghi ơi là Nghi !
Xe từ từ dừng lại,nó mở cửa xe bước ra,hắn cũng bước xuống sau nó tiện tay giật luôn cái cặp từ tay Anh Nghi.
-Làm gì vậy?
-Để chồng xách cho!-Hắng nghiêng đầu và kề đôi môi đỏ mọng vào sát tai Nghi thì thầm một câu xanh mơn mởn.
Bốp
Anh Nghi vung tay để nguyên một nắm đấm vào mặt hắn,giọng có phần bực dọc:
-Nhỏ ngốc muốn chết hả?Chồng cái mốc xì ấy!
Hắn ôm mặt nhăn nhó,rên khe k
Bước về phía em - phần 1 Bạn ơi mau mau mở giùm mình nha. Người mới người mới mà. Thứ 6 ngày 13 Tại một quán café nhỏ, ấm cúng Nền nhạc |
Bước về phía em - phần 2 Part 5: Ly dị ư! Đừng hòng Sau khi nói chuyện với mẹ chồng cô dò dẫm đi tắm. Lúc xuống nhà thì anh đã đi ra ngoài từ |
Bước về phía em - phần 3 Part 11: Gặp lại cha 3 tháng trôi qua một cách êm đềm từ sau bữa ăn ngày hôm đó. Thái độ của anh cũng bớt lạnh nhạt và |
Bước về phía em - phần 4 Part 17: Ly hôn Sau bữa trưa, Quân và Huyền Thư đang ngồi trong một quán café sang trọng. Trông Thư ko có vẻ gì là muốn uống |
Bước về phía em - phần 5 Part 23: Về nhà Sau chuyện lần trk, đã lâu lắm rồi Quân chưa gặp Thiên Di nhưng chưa bao giờ dừng nghĩ về cô. Phải, cô |
Bước về phía em - phần 6 Part 29: 1 tuần an dưỡng (4) Sau cuộc gặp chóng vánh với Huyền Thư trưa nay Quân ngồi bần thần, không phải anh ngạc nhiên |
Bước về phía em - phần cuối Part 35: Hồi kết Gió, gió cứ quần quận làm mấy cái cây trk nhà nghiêng ngả, cành cây thân cây non oằn ẹo chống cự trk |