13:57:23 | 23/12/24 |
“Đừng nhìn anh như vậy,em đang giữ tiền của anh mà,tất nhiên anh phải đi theo em ăn cơm rồi không thì anh chết đói à!”
“Anh đã làm xong thẻ chưa?”
“Ôi!!!khủng hoảng kinh tế mà em,ngân hàng đang phải đau đầu cạnh tranh nhau,với cái thẻ của anh có lẽ nó đã đi vào thơ ca rồi em ạ.”
“Em rút tiền mặt cho anh nhé!”
“Em yên tâm ,tuần sau là có thẻ rồi.”Và tuần sau của Quân cứ trôi từ tuần này sang tuần khác,mà cái thẻ vẫn cứ im lìm ngủ quên.
Quân càng ngày càng đi quá đà, thay vì số tiền ban đầu anh không chịu rút ra, bây giờ ngay cả tiền lương của mình anh cũng gửi vào tài khoản của cô. Bạn bè rủ anh đi nhậu thì anh bảo vợ mình giữ hết rồi, sau đó từ chối nói là phải để dành tiền làm đám cưới. Cả công ty như tin rằng không sớm thì muộn, có một đám cưới hoành tráng diễn ra.
Hôm nay cũng vậy, Quân lại gây ra phiền phức cho cô.Công việc kế toán của cô những ngày cuối năm ngập đầu với bản báo cáo tài chính, sổ nhật kí, sổ chi tiết,cô không biết mình đã làm được bao lâu, khi nghe tiếng chị Lan-kế toán trưởng gọi. Ngẩng đầu lên, thấy Quân đứng đó, cười toe toét.
“Em biết công việc bận, nhưng chị có thể cho vợ yêu em đi ăn không, vợ em gầy rồi, chị không cần bắt cô ấy giảm béo để mặc áo cưới đâu”.
Quân đến bên cô, nắm tay cô đi ra khỏi phòng :”Em bắt anh đợi lâu quá,có ai nói với em bạn trai quan trọng hơn công việc không.”
Cô không biết hôm nay Quân lại giở trò gì, mệt mỏi khi phải đi thanh minh chuyện của mình với Quân mà không ai tin.
“Đủ rồi,dừng lại đi,đừng làm tôi ghét anh hơn nữa.”
“Em hãy ghét anh đi, vì khi ghét anh ít nhất em cũng dành thời gian nghĩ về anh em sẽ nghĩ về Bảo ít hơn.’’
Cô thấy đầu óc mình trống rỗng, ba năm rồi cô mới nghe nhắc tới Bảo, anh vừa là hạnh phúc, vừa là niềm đau , vì anh cô trốn tránh tất cả,trốn tránh đêm mùa đông lạnh Hà Nội vào ngày nắng Sài Gòn. Quân biết quá khứ của cô ư? Anh biết tất cả.Cô như nghe thấy trái tim của mình chậm lại một nhịp, một nhịp, rồi đứng yên, cả xung quanh tối đen. Cô như trôi về những khoảng trời xa.
Đêm Hà Nội –hạnh phúc
“Mùa thu sang năm hoa sữa nở chúng mình cưới nhau em nhé”
“Em phải giữ anh thật chặt vào,chồng em đẹp trai nhiều người theo lắm đấy.”
Cái nắm tay Ngày bé mỗi khi bị bố mắng vì tội không chịu nghe lời, là lúc ta cần cái nắm tay của mẹ. Mẹ cầm chặt tay ta, kéo lên |
Ve đã kêu trên nhành phượng vĩ,có ai bâng khân??? Tháng 5 về, ai đó hối hả quên đi khái niệm sắp đặt của thời gian. Hoa phượng đỏ rực cả một khoảng sân giăng mắc |
Đừng bao giờ từ bỏ khát vọng “Khi còn là một cậu bé phải cố gắng thích nghi với những khuyết tật của mình, tôi đã thật sai lầm khi nghĩ rằng không |
Mùa nắng tắt - Mọi người đóng tiền để ngày mai liên hoan ở nhà Chi cho tớ nhé! – Thằng Thắng chống nạnh đứng trên bục giảng, gõ |
Hà nội đêm, Sài gòn ngày Quân đến bên cạnh cô một cách bất ngờ, ồn ào, lộn xộn như ngày nắng ở Sài Gòn bất chợt một cơn mưa ào đến không |
Tháng tư về có một loài hoa cho riêng em Tháng Tư là những ngọt lành của nụ hoa loa kèn chớm nở, là bàn tay cô gái nâng niu những tinh khiết và trong veo ấy, là mắt |
Những câu chuyện khiến người khác phải suy nghĩ Một cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học. Điều cậu bé sợ đã thành sự thật, |