22:17:23 | 23/12/24 |
Nhẹ nhàng, anh kéo tấm chăn ra cố gắng không
làm nó tỉnh giấc. Nhìn những vết roi, vết trầy xướt in hằn trên hai
cánh tay nó mà lòng anh lại thấy xót xa, khẽ quặn
đau như chính anh có thể cảm nhận được nỗi đau
thể xác mà Vĩ đang phải chịu đựng. Không khí cứ
như tắc nghẽn nơi lồng ngực. Âm thầm mà cẩn
thận, nhẹ nhàng từng chút một, anh khử trùng sau đó bôi thuốc lên vùng sưng tấy kia… Biết rõ người đang nằm đã tĩnh, có điều vẫn ngoan
cố nhắm mắt mà cắn răng chịu đựng. Làm sao có
thể ngủ nổi với sự đau xót từ vết thương, chỉ biết
thả lỏng cơ thể để anh lật tới xoay lui bôi thuốc.
Miễn là đừng quá mạnh tay, còn anh cũng chẳng
màn lên tiếng… _ Xong rồi, cậu vào phòng tôi mà nằm! Cất đi hộp thuốc, anh nói với chất giọng trầm ấm.
Nó có nghe nhưng vẫn nằm đó, một chút cử động
cũng không. Nó sợ mở mắt thì nước cũng sẽ theo
đó mà chảy ra mất, nãy giờ anh làm nó khó hiểu
lắm, cảm giác tủi thân rồi lại ấm áp cứ dâng trào lên.
Bỏ mặc rồi sao lại còn quan tâm nó nữa chứ? Thấy nó không nhúc nhích Huy Vũ cũng không ép,
anh khóa cửa tắt hết đèn sau đó trèo lên giường
nằm. Có khác là đêm nay anh không nằm trong
phòng mình, hiện tại anh nằm bên cạnh nó, trên
chiếc giường nhỏ cứng cáp… Nó xoay mặt vào trong vách, mắt nhắm nghiền,
cánh mũi thì khẽ phập phồng thổn thức. Anh ngửa
mặt nhìn lên trần, đầy vẻ suy tư. Hai con người, hai
ý nghĩ nhưng lại hòa chung một không gian tĩnh
lặng, ấm áp giữa đêm đen đang vây kín… End chap 19 Chap 20 _ part 1 Buổi sáng, bình minh dần ló dạng với ngàn ánh
nắng vàng rực rỡ, trong một gian phòng nhỏ mọi
vật đều tĩnh lặng sau một giấc ngủ dài. Tia sáng
ngoài kia vẫn chưa được dịp xuyên thấu vào bởi
sự ngăn cách của những
tấm rèm sẫm màu làm cho không gian nơi đây dường như chưa muốn tỉnh giấc. Vẫn là chiếc giường cứng cáp, đơn sơ ấy, nơi mà
Khôi Vĩ mỗi buổi sáng đều thức dậy sau một giấc
ngủ say, hôm nay cũng không phải ngoại lệ… Nhưng… Nó, sau một ngày đầy căng thẳng và mệt mỏi, một
giấc ngủ dài và sâu lại vô tư cuốn đi những ưu
phiền của ngày hôm trước. Vẫn còn đang trong
tầm ngái ngủ, nó nằm nghiêng người co quắp, ôm
chặt lấy chiếc gối thân quen mà đậm mùi vào lòng.
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |