21:26:23 | 23/12/24 |
bộ, hoán khí tụ lực tung người vọt tiếp lùi sau.
Nhưng “bộp” một tiếng rất nhẹ, chàng cảm thấy
vai phải tê dại ngay tức thời. Chu Mộng Châu hiểu đây là một loại ám khí có tẩm kịch độc, bèn thốt lên:
- Đằng Thận, ngươi thật hiểm, Chu mỗ hẹn ngươi
lần luận kiếm tới đây trả món nợ này!
Dứt lời, chàng không dám nấn ná tiếp, cả cánh tay
đã nghe thấy buốt dại, nên tiếp tục đề khí tung
người vụt đi nhanh như một làn khói xám. Đến đám quần hùng chăm chú nhìn cũng không
kịp cản chân chàng, có vài bóng người truy theo,
nhưng chỉ sau vài cái nhún chân thì bóng Chu
Mộng Châu đã khuất hẳn trong rừng cây mờ nhạt
dưới ánh trăng ...
Quy Hồn Bảo chủ Đằng Thận thấy một chiêu hiểm đắc thủ thì mừng khấp khởi trong lòng, nghĩ:
- Họ Chu lần này nhất định tuyệt tự, xem ra ta đã
diệt xong một họa căn!
Bấy giờ lão mới thở phào nhẹ nhõm, quay lại vái
chào quần hùng nói:
- Đằng mỗ thực tài mọn trí hẹp mới không câu lưu được tiểu tử họ Chu, để hắn mang thanh "Bích
Long Kiếm Lệnh" đi! Nhưng Đằng mỗ nhất định
phái người truy lùng bằng được.
Phiêu Phong đạo trưởng nói:
- Xem ra bất tất phiền nhiều đến Bảo chủ như vậy,
Chu Mộng Châu hẳn sẽ đến dự đại hội "Thập niên luận kiếm" như chúng ta đã định.
Đằng Thận hỏi:
- Căn cứ vào đâu đạo trưởng nói vẻ tin chắc như
vậy chứ?
Phiêu Phong đạo trưởng nói:
- Chuyện can hệ đến vừa là cha của hắn vừa là sư phụ của hắn, mọi trách nhiệm đều một mình hắn
gánh lấy, hắn lẽ nào không nhân cơ hội để giải
quyết cho xong huyết án năm xưa. Vả lại nếu hắn
không đến thì hắn vừa tự bôi nhục cha hắn lại vừa
bôi nhục sư phụ hắn, đều là hai nhân vật thành
danh không nhỏ năm xưa. (bạn đang đọc truyện tại kenhtruyen.wap.sh , chúc
các bạn vui vẻ)Thái Bạch chân nhân gật đầu tán
đồng:
- Chí phải! Bần đạo cũng suy nghĩ như vậy!
Đằng Thận nghe thế hơi thót dạ, nhưng chợt nghĩ
đến ngọn Quy Hồn tiêu trên vai Chu Mộng Châu thì lão yên tâm, cười thầm trong bụng với mấy lão đạo
lẩm cẩm này. Khi ấy hắn mở nụ cười giả lả mời
quần hùng nhập tiệc thưởng nguyệt.
oo Lại nói Chu Mộng Châu lúc ấy trên vai trúng một
ngọn phi châm tẩm độc của Quy Hồn Bảo chủ Đằng