18:04:23 | 23/12/24 |
- Phải biết vậy hồi nãy…
- Cô hối tiếc vì đã đi xe do đàn bà đạp phải không?
Vậy cô có cần xuống đi xe khác?
Hằng bực bội:
- Chị nói nhiều quá. Quay lại đi về khu Xã Tây. Xích lô rẽ tay trái, nhưng lại bất ngờ tấp vào lề, rồi
phóng thẳng vào một cổng nhà lớn đang mở cửa.
- Đi đâu vậy?
Lúc này người đàn bà đạp xe không đáp, cứ lao
vút xe vào sân, rồi ngừng lại nói như ra lệnh:
- Xuống đi! Hằng gắt lên:
- Sao lại xuống đây?
Nhưng người này không trả lời, lại đi thẳng vào
trong. Lúc này Hằng mới nhìn kỹ, cô thấy trên vách
phía tay mặt có dòng chữ vừa Hoa vừa Việt: Tang
Nghi Quán. Cô hốt hoảng:
- Sao lại là đây?
Vừa khi ấy người phụ nữ trở lại, trên tay xách một
chiếc giỏ cũ, đưa cho
Hằng:
- Cô đem về đưa cho thằng anh của cô. Thằng Vọng đó! – Cái này là…
Hằng nhìn chiếc giỏ xách thấy quen, thì kịp lúc cô
được giải thích: – Của chị dâu cô đó, nhớ chưa!
Lúc này Hằng mới kêu lên:
- Của chị Bảo Ngọc? Đúng rồi, cái giỏ này…
- Cô có trí nhớ tốt hơn mẹ và thằng anh vô tâm của cô nhiều. Đúng, đây là quần áo và tư trang của
người ấy, được mang vào đây trước khi chết.
Hằng cảm giác lạnh khắp người, cô nhìn người
đạp xe: – Sao… sao chị biết chuyện nhà của tôi?
Chị ta lại cười rất khó hiểu:
Chuyện tùm lum ra đó, ai mà không biết. Cô còn nhớ lần cuối cùng cô chị dâu cô rời khỏi nhà bao
lâu rồi không?
Hằng hơi run.
- Chuyện… chuyện đó cả năm rồi. Chị Bảo Ngọc đi
sinh, mà sinh khó nữa. Hôm đó anh tôi đưa chị đi
mà, vào chiều tối… Bất ngờ chỉ tay lên tường, người phụ nữ hỏi: – Cô
đọc được dòng chữ kia không?
- Tang Nghi Quán. Nó là…
- Là nhà xác của người Hoa. Nơi đây những người
quản xác người chết để chuẩn bị mai táng. Gọi là
nhà tang lễ theo người Việt. - Vậy sao dính tới chị dâu tôi?
Người phụ nữ cười khẩy:
- Vậy mới có chuyện để nói! Cô nói ngày đó anh
trai cô đưa vợ mình đi nhà bảo sinh chứ gì? Vậy
sao lại đưa vào đây?
Hằng cãi: - Làm sao có chuyện ấy! Chị dâu tôi chết do sinh
khó, ở nhà bảo sinh mà. – Vậy sao hành lý mang
theo lại nằm ở đây?
Hằng lắp bắp:
- Có lẽ… có lẽ…
Giọng người kia đanh lại: - Anh ta cùng với bà ấy đã đẩy một người chưa