12:48:23 | 23/12/24 |
hao cạn đến mức độ nguy ngập. Con ma đói tình chừng như càng lúc càng tỏ ra khao khát lộng
hành. Bất cứ lúc nào hắn cũng nghiến ngấu mê
hoặc tâm thần, khiến cho Trúc Thanh không thể
nào cưỡng chống lại được, đành phải hưởng ứng
vầy cuộc ân ái. Có khi ngay giữa thanh thiên bạch
nhật, có khi diễn ra ngay trên giường, bên cạnh và trước mắt ông Phục, chồng nàng.
Đã nhiều lần Trúc Thanh rên la lăn lộn, quằn quại
trong dáng điệu và tư thế cực kỳ thống khoái của
một kẻ đang trong tư thế giao hoan, nàng lăn lóc
loạn đả ở trên giường đã là một hình ảnh cuồng
loạn kỳ lạ, Trúc Thanh còn bị hất tung xuống dưới mặt thảm một cách cuồng bạo không thể ngờ. Và
rồi, cứ sau một lần liên hồi kỳ tận như thế thì nàng
ngã vật người ra, thở dốc trong trạng thái kiệt lực
tận cùng, toàn thân ê ẩm đau đớn, đi còn không
nổi, khiến cho ông Phục không thể bình tâm
chứng kiến mãi cảnh vợ mình không dưng mơ mơ hồ hồ ái ân với người khuất mày dấu mặt. Nhưng
ông cũng chẳng biết thổ lộ cùng ai, kịp đến khi
Trúc Loan, cô em gái ruột của Trúc Thanh ghé nhà
thăm vợ chồng anh chị, ông Phục mới đem chuyện
này ra nói : - Anh thật không thể hiểu tại sao trúc Thanh lại ra
nông nỗi này! Nếu chúng ta không tìm ra biện
pháp để cứu nàng kịp lúc, anh e có ngày chị của
em sẽ bị kiệt lực mà chết…
Trúc Loan thừa biết tánh hoang dâm vô độ của chị
mình, song nàng cũng chẳng ngờ được vì sao bỗng nhiên Trúc Thanh lại rơi vào thảm trạng đáng
sợ như vậy. Nàng ghé tai nói nhỏ với người anh
rể : - Em tin chắc chị Trúc Thanh bị mắc bệnh tà, cứ nhìn
sắc diện càng ngày càng sa sút, xanh mét như tàu
lá, tia mắt lại lơ láo lạc thần, cũng đủ biết tinh thần
và thể xác của chị ấy đang trong tình trạng nguy
kịch. Chúng ta không thể chần chừ, phải cứu ngay
cho chị ấy. Ông Phục bối rối hỏi dồn : - Nhưng cứu bằng cách nào? Tất cả các bác sĩ tây y
tăm tiếng thân sơ anh biết đều đã đưa Trúc Thanh
đến họ cả rồi. Anh đâu ngại ngùng sự tốn kém,
cho dù đến đâu đi nữa, anh cũng sẵn sàng chạy
thầy chạy thuốc cho Trúc Thanh. Nhưng không có
ông bác sĩ nào tìm ra căn bệnh của nàng, mỗi lần đưa Trúc Thanh đến các phòng mạch trở về, quanh
đi quẩn lại cũng chỉ toàn những toa thuốc an thần