14:02:23 | 23/12/24 |
Có lẽ điểm khác biệt quá lớn là nó quá nhõng
nhẽo, còn anh lúc nào
cũng nghiêm nghị và cứng rắn. Bạn bè nó thích tụ tập vào cuối tuần, lúc nào
chúng cũng tha lôi theo
người yêu đi cùng. Còn nó, lúc nào cũng lẻ loi đi
một mình, nó buồn.
Lũ bạn hỏi lúc nào nó cũng phải nói đỡ rằng anh
đang bận này bận nọ, thật sự thì anh chẳng thích đi cùng với nó đến
những chỗ như thế.
Anh không thích ồn ào, anh nói là anh không đến
để cho nó và đám bạn
cảm thấy thoải mái hơn. Nhưng cái suy nghĩ ấy của
anh sai lè, nó tin rằng, nếu có anh, nó sẽ vui hơn, vui hơn rất nhiều.
Nó ghét anh lúc nào cũng bận rộn, nó ghét anh lúc
nào cũng hờ hững với nó,
và nó còn ghét anh sao mà lúc nào cũng coi nó
như đứa trẻ con.
Nhưng nó biết, anh yêu nó, tình yêu của anh thật lạ, và tình yêu ấy
làm cho nó chếnh choáng…
Sinh nhật đứa bạn của nó, bạn nó gọi điện mời anh
đến, nó hồi hộp,
không biết là anh có đến hay không?
Và rồi, anh đến, anh không đón nó, nó đi cùng bạn. Nhưng nó cũng cảm
thấy vui vì cuối cùng anh cũng không làm nó thất
vọng. Nhưng anh đến
mang theo quà, ngồi một lúc rồi đứng dậy xin
phép ra về, rất hờ hững
quay ra bảo nó “em ở lại chơi với bạn nhé, anh bận phải về trước”.
Nó không biết phải nói với anh như thế nào, nó đã
mặc thật đẹp để tối nay
khi anh đến sẽ nhìn thấy nó thật lộng lẫy, nhưng
anh cũng chẳng đưa mắt
nhìn nó một lần. Nó uống thật nhiều rượu, nó còn không biết nó đã
uống bao nhiêu rượu nữa,
đầu óc nó chếnh choáng, choán cả tâm trí của nó
là hình ảnh của anh.
Tại sao nó lại yêu người như anh chứ, tại sao lúc
nào anh cũng hững hờ? Nó chẳng thể nào trả lời được câu hỏi ấy, nó chỉ
biết men say đang ngấm
dần, và tất cả xung quanh nó mờ nhòe, trở thành
ảo ảnh….
Nó tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ. Hai con bạn nó
cũng vẫn chưa tỉnh, mùi rượu nồng nặc, nó cảm thấy khó chịu, cổ họng
như bị cào xé và bụng
nó đau dữ dội có lẽ vì rượu khá mạnh.
Nó nhìn điện thoại, đã là 10h sáng. Anh nhắn tin
hỏi xem nó đã tỉnh chưa.
Trong trí nhớ, nó lờ mờ nhớ ra, hình như người đưa nó từ bữa tiệc sinh
nhật chính là anh. Nó nhớ ra trên quãng đường
Bước về phía em - phần 1 Bạn ơi mau mau mở giùm mình nha. Người mới người mới mà. Thứ 6 ngày 13 Tại một quán café nhỏ, ấm cúng Nền nhạc |
Bước về phía em - phần 2 Part 5: Ly dị ư! Đừng hòng Sau khi nói chuyện với mẹ chồng cô dò dẫm đi tắm. Lúc xuống nhà thì anh đã đi ra ngoài từ |
Bước về phía em - phần 3 Part 11: Gặp lại cha 3 tháng trôi qua một cách êm đềm từ sau bữa ăn ngày hôm đó. Thái độ của anh cũng bớt lạnh nhạt và |
Bước về phía em - phần 4 Part 17: Ly hôn Sau bữa trưa, Quân và Huyền Thư đang ngồi trong một quán café sang trọng. Trông Thư ko có vẻ gì là muốn uống |
Bước về phía em - phần 5 Part 23: Về nhà Sau chuyện lần trk, đã lâu lắm rồi Quân chưa gặp Thiên Di nhưng chưa bao giờ dừng nghĩ về cô. Phải, cô |
Bước về phía em - phần 6 Part 29: 1 tuần an dưỡng (4) Sau cuộc gặp chóng vánh với Huyền Thư trưa nay Quân ngồi bần thần, không phải anh ngạc nhiên |
Bước về phía em - phần cuối Part 35: Hồi kết Gió, gió cứ quần quận làm mấy cái cây trk nhà nghiêng ngả, cành cây thân cây non oằn ẹo chống cự trk |