12:19:23 | 23/12/24 |
khoái!”
Ta tiến lại hai bước, thấy rõ trên mặt bàn là giấy ly
hôn giờ đã nhăn nhúm càng thêm lợi hại.
Không thừa không thiếu, ngữ khí Diệp Hy thế
nhưng lại làm ta muốn ngừng hô hấp. Ta cắn nhanh môi, cúi đầu.
Không có lý do.
Diệp Hy, ta chỉ là, muốn cho ngươi tự do, muốn
cách xa ngươi một chút, muốn từ nay về sau cùng
ngươi không hề có chút liên lụy.
“Như thế nào? Không muốn nói? Hạ Tiểu Hoa, thật ra nghĩ đến trăm phương ngàn kế hoàn hảo như
vậy, khẩn cấp muốn ly hôn.” Thanh âm Diệp Hy,
thật dọa người.
“Diệp Hy, anh không cần phải như vậy…” Không
cần phải thâu tóm phòng làm việc của ta, không
cần phải làm cho ta không có đường lui, không cần đối với ta khắp nơi phòng bị.
Không cần.
“Từ trước khi anh quen biết Khả Nhạc, cô ấy đã là
bạn tốt của tôi. Cho nên, tôi sẽ cách Ngưu Lang rất
xa, ba năm trước đây cũng vậy, hiện tại, cũng vậy.”
“Diệp Hy, tôi cũng sẽ cách anh rất xa!” “Cách anh rất xa?” Thanh âm Diệp Hy, cúi đầu nặng
nề, nghe không rõ phập phồng.
Vung tay, giấy ly hôn nhăn đến rối tinh rối mù rơi
đến bên người ta, thanh âm ba một chút, thẳng tắp
nằm trên mặt đất.
“Hạ Tiểu Hoa, đây là em không tiếc buông tha cho hết thảy, thậm chí, ngay cả anh cũng không
muốn?”
Ta ngẩn người, tự dưng lửa giận, tới có chút mạc
danh kỳ diệu! (không hiểu tại sao).
Ngồi xổm xuống, nhặt lên giấy ly hôn rơi trên mặt
đất, thấy nơi Diệp Hy nên ký tên, một mảnh trắng xóa.
Trong ngực có chút khó chịu.
Diệp Hy, bảo vệ đến mức như vậy, so với Bốn mắt
còn muốn sâu hơn.
“Diệp Hy, tôi có thể, đều không cần!” Lão ba đã mất,
dùng tiền cũng không đổi lại được. Còn lại Diệp Hy, đổi được, lại không phải là Diệp Hy mà ta muốn.
“Đều không cần? Hạ Tiểu Hoa, em thế nhưng, đều
không cần?” Diệp Hy từ trong bàn làm việc nước
ra, từng bước tiến lại gần, từ trên cao nhìn xuống.
“Hạ Tiểu Hoa, em đơn giản, đều không phải vì cái
này sao?” Mấy tờ tạp chí còn chưa kịp hủy, theo lực đạo, rơi
xuống phía dưới trước mặt ta.
Cơ hồ đều là trang bìa. Ta cùng với Thần Tư, ngồi ở
trên thuyền gỗ ôm hôn.
Ta đứng lên, nhìn chằm ch