17:32:23 | 23/12/24 |
kình ập đến sau lưng, song chưởng của gã đã đánh tới hết đà, khi ấy biết chậm chân là chết
chẳng nghi, bèn nhào người luôn tới trước, ngã
người trên đất, hai tay án ngự trước ngực, công
lực tự nhiên cũng bị tán giảm đi rất nhiều.
Chu Mộng Châu chẳng thâu chưởng, tiếp tục đánh
tới, chỉ nghe Khang Điền hự lên một tiếng cả người như chiếc vụ lăn nhào ra ngoài đến cả mươi vòng.
Trong miệng cảm thấy dờn dợn rồi hộc ra máu
tươi, sắc mặt trắng bệch.
Bọn Từ Liệt, Chúc Kế hốt hoảng vội chạy đến bên
chủ bảo vệ.
Chu Mộng Châu chẳng nói thêm tiếng nào, trong lòng đã quyết hạ đối phương hai tay hoa lên phát
tiếp hai chưởng nhắm đúng bọn Từ Liệt và Chúc
Kế.
Từ Liệt và Chúc Kế chức phận chỉ là hương chủ, võ
học chỉ hạng tam lưu, đương nhiên tự hiểu không
đáng là đối thủ một chiêu của Chu Mộng Châu. Đến như phó bảo chủ võ công nhất nhì trong Bảo mã
vẫn không đối đầu nổi với thiếu niên này, huống gì
là bọn họ.
Bấy giờ thấy chưởng kình cuồn cuộn ập đến, cả
hai định tung người né tránh ra ngoài, nhưng lại lo
cho phó bảo chủ đang ở sau lưng. Chỉ chần chừ mấy giây đã thấy chưởng phong đến trước ngực,
cả hai nghiến răng giơ chưởng lên chống đỡ. "
Binh, binh" hai tiếng, cả hai thân hình bắn ra hai
nơi nằm trên đất, miệng trào máu tươi.
Chính đúng lúc này, sau lưng Chu Mộng Châu bỗng
nghe một tiếng rú dài thảm thiết của Bạch Vân, chàng hốt hoảng quay đầu nhìn thì thấy Bạch Vân
tay trái ôm vai phải, từ các ngón tay đã thấy máu rỉ
ra.
Chu Mộng Châu phóng đến bên Bạch Vân quan
tâm hỏi:
- Vân tỷ, sao vậy? Bạch Vân hiện nụ cười khổ sở, nói:
- Ta trúng ám khí của lão một mắt.
Chu Mộng Châu đưa mắt nhìn thì thấy Độc Nhãn
Tiên trong tay hoa lên vật gì nhỏ đen, cười gằn vẻ
độc ý. Chàng trong mắt nổ lữa, nhún người về
phía Độc Nhãn Tiên. Độc Nhãn Tiên nhún người nhảy mấy cái tránh ra
ngoài, cười nhạt nói:
- Tiểu tử nghe đây, nha đầu kia trúng phải “Phê
sương châm” của ta, vài canh giờ là táng mạng,
nếu có bản lĩnh thì cứ đến đây mà lấy viên thuốc
giải độc này! Vừa nói lão vừa nhét viên giải dược ngậm giữa hai
hàm răng, rồi nghênh ngang đi lại hướng bọn
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 10 : Sơ Xuất Thiếu Niên ThiTriển Oai Lực Trên sa mạc, một đôi thanh niên nam nữ phóng chạy bên nhau. Nam là một trang thanh niên khôi ngô tuấn tú, tuổi chừng mười |
Vội vả yêu thương Tại sao một ngày có đến 24 giờ,ba buổi khác nhau mà chúng talại luôn vội vã? Tại sao không thong thả làm từng việc một? |
Cuộc sống ơi cảm ơn nhé Tác giả: Hòa Lưu Cuộc sống ơi, cảm ơn nhé vì đã cho tôi được sống để tôi yêu thương và được yêu thương! Cuộc sống |
tháng 11 đông đầy những yêu thương Tháng 11 với những bản dương cầm vẫn ru em ngủ mỗi đêm, với những yêu thương nằm ngủ ngoan trong tim mềm. Tháng 11 ơi |
Suy nghĩ về mẹ - Khi bạn được sinh ra, mẹ ôm bạn trong tay. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách gào ầm ĩ lên. - Khi bạn 1 tuổi, mẹ cho bạn ăn và |
Cho bạn cho tôi Tôi viết những dòng này cho bạn, cho tôi và cho tất cả những người tôi chưa từng quen biết. Mỗi khi đau buồn hay bế tắc, |
Để xem chuyện gì sẽ sãy ra Thành công không bao giờ được bảo đảm. Điều tốt nhất có thể làm là “cứ bay lên cao rồi xem chuyện gì sẽ xảy ra”. |