13:37:23 | 23/12/24 |
Khang Điền đang nằm.
Lúc này sắc mặt Bạch Vân đã thấy tái xám lại, rõ
ràng là trong ám khí có độc chẳng sai.
Chu Mộng Châu trong lòng lo lắng cho Bạch Vân, bèn thương lượng:
- Nếu ngươi trao giải dược, thì ta sẽ tha chết cho ba
tên này!
Bạch Vân giọng nghe đã yếu dần:
- Chu đệ, đừng để mắc lừa hắn!
Độc Nhãn Tiên cười gằn: - Nha đầu, ngươi thật ngoan cường!
Chu Mộng Châu thấy giải dược đối phương đã
ngậm trong miệng thật khó lấy được khi ấy đi lại
bên người Bạch Vân lo lắng hỏi:
- Vân tỷ thấy trong người thế nào?
Bạch Vân mặt mày tím lại, khổ sở nói: - Ám khí hắn quả tẩm kịch độc, thế nhưng Chu đệ
chớ nên mắc mưu hắn, bọn chúng chẳng bao giờ
tha cho chúng ta đâu!
Chu Mộng Châu cúi xuống xem xét, bất giác thuận
tay nhặt lên hai viên sỏi bên cạnh nàng, trong đầu
tinh toán nhanh. Độc Nhãn Tiên cười hắc hắc, nói:
- Muốn lấy giải dược cũng được, thế nhưng trước
hết phải tuân thủ điều kiện của ta!
Chu mộng Châu từ từ quay người hỏi:
- Điều kiện gì?
Độc Nhãn Tiên đứng chỉ cách Chu Mộng Châu chừng ba trượng, giọng hơi trở ngại vì viên giải
dược trong miệng:
- Hai ngươi phải thúc thủ theo ta về Bảo.
Lão nói chưa dứt, Chu Mộng Châu bất thần vung
tay, hai viên sỏi nhanh như điện xẹt phi tới, một
viên trúng miệng lão, một viên trúng yết hầu. Độc Nhãn Tiên chẳng ngờ Chu Mộng Châu ra tay nhanh
như vậy, vả lại lão ỷ y giải độc trong miệng mình,
đối phương vô phương lấy được, nên mới chủ
quan.
Khi nghe “bộp bộp" hai tiếng, Độc Nhãn Tiên ngã
người đồng thời viên giải dược tự nhiên chạy tuốt xuống họng, lão nuốt chửng.
Chu Mộng Châu cầm kiếm nhảy phắt tới thét lên:
- Ngươi nuốt rồi, ta mổ bụng ngươi lấy giải dược.
Độc Nhãn Tiên vừa rồi nhìn thấy Chu Mộng Châu
chỉ ba chưởng đánh bại Phó bảo chủ và hai tên
thuộc hạ, tự hiểu không phải là đối thủ của thiếu niên, nên mới bày ra hạ sách này.
Lão nuốt giải dược vào bụng, tự nhiên cũng có ý
quyết trí mệnh một phen, khi ấy nhảy ra ngoài
tránh kiếm, cười gằn nói:
- Giải dược vào bụng ta thì tiêu tán ngươi nằm
mộng sao chứ? Chu Mộng Châu biết đối phương giảo trá, nếu nghe
th
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 10 : Sơ Xuất Thiếu Niên ThiTriển Oai Lực Trên sa mạc, một đôi thanh niên nam nữ phóng chạy bên nhau. Nam là một trang thanh niên khôi ngô tuấn tú, tuổi chừng mười |
Vội vả yêu thương Tại sao một ngày có đến 24 giờ,ba buổi khác nhau mà chúng talại luôn vội vã? Tại sao không thong thả làm từng việc một? |
Cuộc sống ơi cảm ơn nhé Tác giả: Hòa Lưu Cuộc sống ơi, cảm ơn nhé vì đã cho tôi được sống để tôi yêu thương và được yêu thương! Cuộc sống |
tháng 11 đông đầy những yêu thương Tháng 11 với những bản dương cầm vẫn ru em ngủ mỗi đêm, với những yêu thương nằm ngủ ngoan trong tim mềm. Tháng 11 ơi |
Suy nghĩ về mẹ - Khi bạn được sinh ra, mẹ ôm bạn trong tay. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách gào ầm ĩ lên. - Khi bạn 1 tuổi, mẹ cho bạn ăn và |
Cho bạn cho tôi Tôi viết những dòng này cho bạn, cho tôi và cho tất cả những người tôi chưa từng quen biết. Mỗi khi đau buồn hay bế tắc, |
Để xem chuyện gì sẽ sãy ra Thành công không bao giờ được bảo đảm. Điều tốt nhất có thể làm là “cứ bay lên cao rồi xem chuyện gì sẽ xảy ra”. |