21:56:23 | 23/12/24 |
làm vì được nàng, gã càng tức lên lồng lộn.
Nữ nhân kia, lúc này thấy đồng bọn bị sát hại cũng
đã vung kiếm nhảy vào đấu. Chu Mộng Châu lập
tức ra kiếm cản địa, tự nhiên bọn họ tiếp tục đấu
với nhau. Tuy thế, một kiếm vừa rồi đủ khiến nữ nhân khiếp hồn, nên lúc này đánh nhau với Chu
Mộng Châu chỉ có tính cầm chừng mà thôi, tự ả
nhận ra mình quyết không phải là đối thủ của Chu
Mộng Châu.
Bạch Vân sau một hồi tránh nhuệ khí của đối
phương linh xảo dụng chiêu, phát ngọn Thất chùy đao tiếp cận đâm trúng gã mấy nhát. Triệu Long
như con hổ lồng lộn, nhưng phút chốc cũng đã
nhụt khí, gã vừa đánh vừa tính kế. Khi ấy bất giác
đưa mắt nhìn sang nữ nhân đang đánh nhau với
Chu Mộng châu, thầm hy vọng ả hạ được thiếu
niên kia, sẽ đến trợ thủ cho mình. Chẳng nhìn thì thôi, khi nhìn thấy nữ nhân không
những không thắng nổi thiếu niên, mà ngược lại
như bị hãm vào màn kiếm của đối phương lúc ấy
mới thầm hiểu mình đánh giá thấp về đối phương.
Đầu nghĩ nhanh, gã liền thò tay trái vào trong áo
lấy ra một chiếc báo hiệu tạc đạn, cười khùng khục nói:
- Hai ngươi có phép thăng thiên tiềm địa cũng
không thoát nổi đôi Thiết chưởng của phó bảo chủ
chúng ta đâu. Nha đầu ngươi xem!
“Bộp” một tiếng, gã ném mạnh tạc đạn xuống đất
nổ bốp một tiếng, một vệt sáng xanh lập tức vọt thừng lên trời, khi cao chừng mười mấy trượng lại
nổ "bùm" một tiếng nữa, ba đốm sáng tỏa ra ba
nơi.
Bạch Vân vừa thấy vậy mặt biến sắc, tay vung
mạnh lên, "phụp phụp" mấy chiếc ám khí vọt khỏi
tay bay nhanh vào người Triệu Long. Triệu Long đang khi phát tín hiệu, thần thái đắc ý
nên không phòng kịp, đến lúc nhận ra ám khí thì
đã muộn, đầu, cổ, vai đều trúng những mũi kim
châm. Bạch Vân không bỏ lỡ cơ hội, phóng đao
thoát khỏi tay, chỉ nghe Triệu Long kịp "khục" lên
một tiếng, ngọn đoản đao sáng loáng cắm phập vào họng, gã ngã người trên vũng máu.
Bạch Vân đến rút ngọn đao, nhảy nhanh về phía
Chu Mộng Châu, la lớn:
- Chu đệ ... nhanh hạ nó!
Chu Mộng Châu thấy Bạch Vân hai lần ha thủ,
nhưng chàng vẫn không sao có lòng ra tay giết nữ nhân này. Khi ấy chàng thấy Bạch Vân phóng tới
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 10 : Sơ Xuất Thiếu Niên ThiTriển Oai Lực Trên sa mạc, một đôi thanh niên nam nữ phóng chạy bên nhau. Nam là một trang thanh niên khôi ngô tuấn tú, tuổi chừng mười |
Vội vả yêu thương Tại sao một ngày có đến 24 giờ,ba buổi khác nhau mà chúng talại luôn vội vã? Tại sao không thong thả làm từng việc một? |
Cuộc sống ơi cảm ơn nhé Tác giả: Hòa Lưu Cuộc sống ơi, cảm ơn nhé vì đã cho tôi được sống để tôi yêu thương và được yêu thương! Cuộc sống |
tháng 11 đông đầy những yêu thương Tháng 11 với những bản dương cầm vẫn ru em ngủ mỗi đêm, với những yêu thương nằm ngủ ngoan trong tim mềm. Tháng 11 ơi |
Suy nghĩ về mẹ - Khi bạn được sinh ra, mẹ ôm bạn trong tay. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách gào ầm ĩ lên. - Khi bạn 1 tuổi, mẹ cho bạn ăn và |
Cho bạn cho tôi Tôi viết những dòng này cho bạn, cho tôi và cho tất cả những người tôi chưa từng quen biết. Mỗi khi đau buồn hay bế tắc, |
Để xem chuyện gì sẽ sãy ra Thành công không bao giờ được bảo đảm. Điều tốt nhất có thể làm là “cứ bay lên cao rồi xem chuyện gì sẽ xảy ra”. |