08:53:23 | 23/12/24 |
t tôi méo xẹo như ăn phải ớt. Cái gã này ăn gì mà tay khỏe như voi. Anh nói đầy châm chọc: -Thế này thì vẫn chưa đủ làm ban chủ của xóm đâu. Kakaka! Tôi nói trong khó khăn: -Thu…a thu…a, em thua rồi, ạc ạc… Anh thả tay ra và cười hà hà đầy sảng khoái. Lâu lắm chưa thấy anh vui như vậy. Tôi buộc miệng hỏi: -Thế 2 bác cho anh thi rồi đó à. -Cũng chả đâu vào đâu cả chú ạ, nhưng…nói chung cũng ổn rồi. Câu trả lời chả ra sao cả. Đôi mắt anh lại nhìn đi đâu đâu. -Là sao anh? -Ờ. Thì giờ anh phải thi hai trường y với sư phạm nên ôn chắc cũng hơi mệt. Anh không thích học sinh lắm. -Ba mẹ anh thật là quá! Phải biết tôn trọng ý kiến của con cái chứ. Anh cười trừ rồi nói với tôi : -Do anh sai thôi em à. Ba mẹ chỉ muốn tốt cho anh thôi, nhưng anh cứng đầu quá… Những người giỏi đều thích chơi chữ, có lẽ anh cũng vậy, tuy nhiên anh đang làm thằng nhóc như tôi khó hỉu vô cùng. -Biết tốt sao anh không làm, cái anh này thật! -Hahaha, anh không rõ nữa, chắc do dở hơi thôi em à, mỗi người có một ước mơ mà-Anh liền đánh trống lãng- Chú mày còn nợ anh 5k đấy, chạy ra quán nước mua anh chai coca mau ! Hừ anh mà dở hơi thì không biết tôi là gì. Giờ mới thấm thía câu nói của ba:giữa thiên tài và thằng điên nó gần nhau lắm. ”Cái nghề ấy có gì thú vị nhỉ, ước mơ gõ đầu trẻ ư?” ****************************** 3 Năm sau, vì điều kiện gia đình nên tôi đành thi vào trường đại học sư phạm. Dù không thích lắm nhưng cũng tự an ủi mình: ”Anh Nhân cứ đòi thi vào trường này chắc nó ít nhiều cũng hấp dẫn lắm chứ ” -Mày đóng tiền chưa? Cái mặt đầy mụn của thằng Lộc quay xuống nhìn tôi đầy thân thương. -Hả tiền gì? Quỹ lớp à, tao đóng từ năm ngoái rồi mày ạ. -Chú mày chưa biết gì à, đóng tiền đi thăm thầy Tuấn,ổng ghê lắm, lớp không đi là đừng hòng qua môn nhé tình yêu. Lạ lùng, oái ăm, dưới mái trường sư phạm, nơi đào tạo những giáo viên tương lai mà lại có những chuyện như thế này.Thất vọng thật,có lẽ tôi đã chọn sai đường. Thật khó hiểu, một người học giỏi, nhà giàu như anh Nhân sao cứ nằng nặc đòi chui vào đây ta? ******************************* Hôm nay nghỉ bữa đi anh. Cái mặt tôi nhăn lại. Cái lũ học trò này lại bày trò gì nhỉ, đúng là nguy hiểm thiệt. Chắc lại xin đi chơi bời gì đây. Thú thật cũng mún cho tụi nó nghĩ quách cho khỏe, nhưng gần hết tháng rồi, phải cố để đổi phone nữa. Tôi liền gọi c