08:42:23 | 23/12/24 |
cùng là buộc thôi học thì e là… có chút nặng tay, dù
sao thì trò ấy cũng là sinh viên nắm nhất, trẻ người
non dạ, làm vậy sẽ gây tiếng vang không ít đấy thầy Vũ àh. _ Thế chẳng lẽ cứ để thành phần như vậy tiếp tục
học trong trường sao? Có chắc là không tái diễn
chuyện vừa rồi không? Lại thêm một câu không lọt vào tai, cậu sinh viên
Khôi Vĩ bất bình đánh tiếng gầm gừ: _ Này thầy! thành phần nào? giữ “ khẽ” nha thầy! _ Đã bảo là trò Vĩ thôi đi! – ông lại tiếp tục can ngăn
lần nữa - Trò Vĩ từ ngày mai nếu còn muốn học ở
ngôi trường này thì nhận mức kỷ luật là hạnh kiểm
yếu trong ba học kỳ tới, đồng thời trò sẽ bị phạt lao
động suốt hai năm! Nếu như trong hai năm đó trò
có tiến triển thì nhà trường sẽ xem xét lại mức hạnh kiểm. Bằng không, nhà trường buộc trò phải
thôi học. Dừng lại lấy hơi trong giây lát, ông quay sang thầy
vũ rồi tiếp tục: _ Riêng về thầy Vũ, nếu thầy vẫn thấy đây là mức
phạt không thỏa đáng, thầy có thể đề đơn buộc trò
Vĩ thôi học, nhà trường cũng sẽ chấp nhận ý kiến
của thầy. _ Như thế là sao? - lần này thì cả hai người, học trò
Vĩ và giảng viên Vũ cùng nhau đồng thanh. _ Nghĩa là, nhà trường đã ra mức kỷ luật với trò Vĩ,
còn việc trò Vĩ có buộc phải thôi học hay không thì
còn tùy vào thầy Vũ, vì thầy là người bị mất cắp
nên thầy cũng có quyền đòi công bằng! _ …..... _ ……. _ Cứ như vậy đi. Mọi chuyện ngày mai sẽ dứt điểm!
sau khi nhận mức kỷ luật, nếu trò Vĩ cảm thấy
không thể tiếp tục học thì cứ việc nghĩ. Còn thầy
Vũ, suy nghĩ kỹ xem, có nên đuổi trò Vĩ hay
không, sáng mai thầy hãy cho tôi câu trả lời. Còn
bây giờ thì kết thúc ở đây! Muộn quá rồi! Kết thúc cuộc tranh luận gay gắt, cả hai thầy trò
cùng rời khỏi văn phòng hiệu trưởng. Trước khi
đường ai nấy rẽ, cậu sinh viên Vĩ kịp quăng cho ai
kia một câu. _ Chậc! Đồ rẻ tiền mà làm quá như hàng hiệu! Và, không thua gì, ai kia cũng vang lên một câu
châm chọc. _ Ờ ha! rẻ tiền mà cũng có giá với một số người
đấy! ---------------------- Dưới ánh nắng vàng của buổi chiều tà, Khôi Vĩ
bước đi lơ đễnh trên con đường về kí túc xá, nó
hiện giờ đang rủa thầm về vận xui cứ đeo nó mãi