22:08:23 | 23/12/24 |
ổng nấu luôn khỏi ra ngoài ăn tiệm tốn tiền mà dở
ẹt” _ Này! Tôi nấu rồi thì cậu rửa bát đi, giờ tôi ra chợ
mua ít trái cây về! Bỏ mặc nó lầm bầm, anh phóng xe nhanh ra chợ
mua kg nho mỹ, kg táo đỏ và nải chuối già. _ Đây! Chuối và táo cậu cứ ăn thoải mái! Vĩ bỏ ngoài tai câu nói đó mà lăm le nhìn chiếc túi
có nho mỹ. _ Vậy còn bịch nho kia? Sao không đưa tôi ăn nốt
luôn đi!
_ Cái này khỏi bàn, tôi không mua cho cậu! Chiều
này Giang sẽ đến chơi vì thế tôi mua mời cô ấy. Cậu
miễn phép đụng vô! Tôi nhắc rồi đấy! Không nói gì nó chỉ gật gật cái đầu rồi lảng đi bỏ
lên giường ngủ một giấc đến chiều. Trong mơ nó
thấy nó ăn sạch chùm nho mà Vũ vừa mua về. Chiều tối khi Vũ chạy đi đón Giang về, vừa bước
vào cửa đã thấy Vĩ thay đồ chỉnh tề, anh nghiêm
giọng nói. _ Đi đâu? Hôm nay không phai đi làm cậu lại tính
nhậu nhẹt cờ bạc sao?
_ Thế tôi ở nhà làm kì đà cản mũi ông chắc?
_ Gì mà kì đà em, chị đến chơi thôi! Nghe đâu nhà
anh Vũ có bé Vĩ sang ở cùng nên chị cũng muốn
qua chơi cho biết mặt em mà! – Giang lên tiếng nhỏ nhẹ và vui cười.
_ Thôi khỏi!... “nghe chữ bé là dễ quê rồi nha bà
già”. Nhìn Giang và Vũ lúc này nó thấy ngứa mắt chịu
không nổi, cái gì mà trai tài gái sắc? Nó chỉ thấy lão
tặc với bà già thôi. Mặc kệ lời cảnh cáo của Vũ, nó
dắt xe chạy nhanh ra khỏi nhà.
Và chỉ vài phút nó đi thì trong nhà có người xịt
khói lỗ tai. “Được lắm thằng nhóc! Một bịch nho mà mày xơi
sạch luôn àk? Lát về ông đây sẽ xử đẹp” Còn ai kia đang chạy xe bon bon mà bỗng dưng
nghe nhột nhột sống lưng. ----------------------------------- _ Êy, Vĩ, mắc gì mà mày vừa ăn vừa cười tủm tỉm là
sao? Bộ nãy mới té xe hả? – thấy thằng bạn kì quặc
nên Thy châm chọc.
_ Té lên đầu mày đó con! – Vĩ cũng không vừa –
Tao đang tưởng tượng ra cái bản mặt đáng ghét
của lão Vũ khi biết chùm nho đã bị tao xử đẹp. Hahaa… phen này ghi điểm bự trước mặt người
yêu rồi.
_ Êy! Là sao? Dụ gì? Kể nghe coi! – tò mò là tật xấu
khó bỏ của nhỏ. Vậy là bắt trúng mạch, Khôi Vĩ ngồi huyên thuyên
kể lại mọi chuyện xảy ra từ sáng tới giờ, tất nhiên
là nó cố gắng kể làm sao cho nhỏ thấy nó là người
bị hại chứ không phải nó hại người, nhưng Thy