18:57:23 | 23/12/24 |
Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con
đường đã chọn mà nó biết gần như không bao
giờ tới được cái đích cuối cùng. Hay nó phải buông
xuôi, trở về là Khôi Vĩ của ngày trước, của những
ngày tháng mà cuộc sống chưa có sự xuất hiện
của anh?... Khôi Vĩ ngồi thụp xuống khi mà đôi chân đã rã rời,
trí óc thì mệt mỏi với mớ suy nghĩ cứ quấn lấy nó.
Hiện giờ nó đang trên chiếc cầu bắt qua con sông
chạy ngang thành phố. Ở đây có thể phóng tầm
mắt nhìn ra xa, nơi những ngọn đèn đường hay
ánh sáng từ những tòa nhà chỉ còn là những chấm sáng li ti. Từ trên cao nhìn xuống, dòng sông là cả một màu
đen kịt, làn hơi nước bao phủ một lớp trắng mờ
mờ trên mặt nước. Từng cơn gió lạnh cứ ùa từng
đợt, len lỏi khắp cơ thể. Khi nãy chạy ra khỏi nhà
nó có kịp mặc thêm chiếc áo nào đâu, trên người
chỉ có mỗi chiếc sơmi mỏng manh. Khôi Vĩ khẽ run người, hai tay vòng ra ôm chặt đầu gối để giữ lấy
hơi ấm, cái bóng của nó đổ dài trên mặt đường cô
đơn, lạnh lẽo… ------------------- Đang ngồi trên giường ôm cuốn tiểu thuyết tình
yêu dày cộm mà nghiền ngẫm thì điện thoại bỗng
đổ chuông, có thứ gì đó thoáng qua đầu khiến Thy
lập tức nghe máy. _ Alo! Có việc gì mà gọi trễ vậy mày? Lại nhậu xỉn ở
đâu nữa hả?
_ …
_ Eh thằng kia! Tao không rảnh mà giỡn nha! Nhỏ sốt ruột khi đầu dây bên kia vẫn im lặng, có
chăng chỉ là những tiếng ù ù như gió thổi. _ Tao đang trên cầu… lạnh lắm! – giọng Vĩ đều đều
không một chút xúc cảm.
_ Hả??? Vội quăng cuốn truyện sang một bên, nhảy phóc
xuống đất, nhỏ biết là thằng bạn đang có chuyện. _ Ở yên đó, tao tới nơi mà không thấy tăm hơi mày
thì biết tay. …… Kéo thằng bạn về tới kí túc xá, phải dùng hết khả
năng ăn nói của nhỏ thì hai đứa mới thuyết phục
được ông bảo vệ khó tính cho vào vì giờ này đã
quá giờ quy định. Suốt quãng đường về, Khôi Vĩ không nói một
tiếng nào chỉ đơn giản là hành động theo lời nói
của nhỏ như cái máy một cách chán nản. Nhỏ đoán
chắc Vĩ lại gây chuyện với ông Vũ chứ không gì
khác. Nhìn bộ dạng không ra người cũng chẳng ra
ma của Vĩ mà nhỏ muốn nhảy vào đập thằng bạn mấy cái cho tỉnh ra nhưng lại không nỡ. _ Ngủ đi! Sáng mai lên lớp tao hỏi tội mày sau. Quăng Vĩ qua phòng thằng Hào rồi nhỏ buông câu
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |