18:09:23 | 23/12/24 |
_ Chứ bây giờ cậu bảo ba người chia nhau đi tìm
một con chó khắp xóm àk?
_ Ha! Thôi khỏi, ông cứ ở đây với người yêu của
ông đi. - nó liếc mắt qua Giang – Con Mun không
phúc phận được ông quan tâm đâu! Bởi vốn dĩ chủ của nó không phải chị ấy mà là tôi.
_ Cậu… Không cho Vũ cơ nói tiếp, Vĩ vội vàng xoay lưng
dắt xe chạy ngược trở ra đi tìm con chó. Giang im lặng đứng một bên từ nãy giờ quan sát
thái độ của hai người. Quả thật không ngoài dự
đoán, Vũ lúc này chỉ đứng im nhìn cảnh cổng đã
khuất người, anh trầm tư một hồi mới gượng nhìn
cô nói. _ Em thông cảm, tính cậu ta là vậy! Nông nổi lắm…
Thôi, mình vào chuẩn bị ăn tối đi em. Bước theo sau anh mà lòng cô ngổn ngang, vẫn im
lặng không mở lời, cô muốn xem thái độ tiếp theo
của anh sẽ là gì. Và vẫn như lần trước, anh tuy ngồi đối diện với cô
nhưng chỉ lặng lẽ gắp từng đũa cơm cho vào
miệng, thậm chí cô còn hoài nghi sự hiện diện của
mình tại đây. Sao anh lại vô tâm thế Vũ? Người kia đi rồi, thì anh ngồi đây như một cái xác
rỗng thôi sao? Không khí ngột ngạt, yên ắng bỗng chốc được
phá vỡ bởi tiếng chuông điện thoại của anh,
ngước nhìn cô, anh lấy lại vẻ bình thản nghe điện. Nhưng không hay rồi, cuộc điện thoại đó lại báo
hung tin. Ngay cả cô cũng hồi hộp theo khi nhìn
sắc mặt anh thay đổi lúc này, nỗi kinh ngạc sững
sờ, sự lo lắng đến tột cùng phút chốc đã làm
khuôn mặt anh tái nhợt đi… Nhìn cô như không nhìn, nói với cô như nói với
chính anh. _ Vĩ… Vĩ…- anh đang cố lắp bắp từng chữ – Anh…
anh nghĩ mình nên vào viện em àk! Đứng bật dậy thật nhanh đến nổi chiếc ghể phía
sau cũng muốn ngã xuống, anh phóng người ra
cửa cố gắng đến nơi nào đó nhanh nhất có thể Tuy không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng
hành động này của anh lại dọa cô hoảng hồn. May
là cô còn kịp mở lởi chấn an lấy anh và cùng anh
rời khỏi nhà. Được biết, Khôi vĩ gặp tai nạn giao thông
và đưa vào viện. Anh cùng cô nhanh chóng có mặt
tại đây, gọi cho Việt và Thy đến đó điều duy nhất
anh bình tĩnh làm được.
(bạn đang đọc truyện tại ,chúc các bạn vui vẻ)Ngồi
chờ ngoài phòng cấp cứu, tâm trạng của mọi người đều lo sợ, không ai mở một lời nào cho đến
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |