21:54:23 | 23/12/24 |
Trời ơi! Sao cậu ta an toàn, tôi lại nhẹ nhõm chứ?
Sau buổi sáng dậy sớm đó tôi điên mất rồi. Nhìn dáng Duy từ phía sau, tôi dựa hẳn vào tường
và thấy bất lực với chính bản thân mình. Cái tôi quá
lớn, tôi nghĩ mình làm chủ trận địa, nhưng không,
người chiến thắng là Duy. Là cái người có đôi mắt
đẹp, có ánh nhìn xuyên suốt suy nghĩ người khác
…tôi ghét cậu ta … Tiếng trống dồn dập phía trường đã kéo tôi trở về
thực tại, tôi đã muộn học. Hy vọng cổng sau chưa
đóng, hy vọng cậu ta đã vào lớp và đừng có dùng
ánh mắt khó ưa đó dõi theo bước chân tôi nữa.
- Thưa cô! Cho em vào lớp ạ.
Gật nhẹ đầu đồng ý, cô Cẩm Quỳnh_giáo viên dạy Lý quay lại bài giảng. May tiết đầu là cô Quỳnh, chứ
không tôi lại phải nghĩ lý do cho việc đi học muộn.
Duy vẫn im lặng nhìn lên bảng, mặc kệ tôi đứng
bên khó hiểu nhìn cậu ta chờ đợi. Thấy ánh mắt
không xao động khỏi bảng, tôi rít nhỏ đủ cậu ta
nghe : - Cho tao vào!
Vẫn chăm chú chép bài, cậu ta cho tôi cảm giác giận
run trong từng thớ thịt. Tính trả thù vụ hồi nãy hả?
- Có chuyện gì mà em chưa về chỗ?
Giật mình, tôi nói nhanh khi cô Quỳnh và mấy đứa
bàn trên đang quay xuống tò mò : - Dạ, không có gì ạ – Giọng tôi hạ xuống hết mức
có thể, người tinh ý sẽ nhận ra sự giận dữ đang
kìm nén trong đó – Cậu cho…tớ vào.
Nụ cười làm khuônmặt với một bên má thâm tím
chợt bừng sáng, tên bốn mắt đứng lên thật
nhanh : - Sao cậu đi học muộn vậy?
Ngồi phịch xuống ghế, tôi mím môi giận dữ. Chờ
cô giáo quay lên bảng, tụi vịt giời cũng không còn
tò mò, mới dám rít lên nho nhỏ :
- Mày muốn chết hả?
- Không – Cái đầu với cặp kính trắng lắc lắc thật ngây thơ, Duy nhìn tôi cười tinh quái – Xưng “cậu
tớ” đi!
- Mày đi chết đi!
- Không chết được mà – Cậu ta vội cúi xuống giả
vờ chép bài vì cô Quỳnh lại quay xuống nhíu mày
khó chịu. Cái dáng “học sinh ngoan hiền” của cậu ta làm tôi
tức phát khóc. Sao tôi lại dính vào cái tên này chứ?
Ẩn sau nụ cười hiền, pha chút dịu dàng là điều gì
đây? Duy không đơn giản và hiền lành như những
gì cậu ta luôn thể hiện, có gì đó như những cơn
sóng đang trào dâng trong tôi mỗi khi thấy hình ảnh mình ẩn hiện trong đôi mắt kính.
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |