13:37:23 | 23/12/24 |
không thấy đau.
Đầu tôi theo đà của cái tát vùi sâu vào ngực cậu ta
hơn. Mùi da thịt, mùi mồ hôi đặc trưng của con trai
nồng lên mũi, mùi đàn ông tôi đã từng ngửi khi
vào phòng Duy. Lý trí mơ hồ cho tôi nhận ra Duy đang ôm tôi và khóc vì việc gì đó.
Tôi muốn hỏi lý do khóc nhưng có một câu hỏi
quan trọng hơn, câu hỏi luôn ngự trị trong tim tôi
bật thoát ra :
- Mày…có yêu…tao…không?
- Hải. Mở mắt ra! Không được ngủ. Không được ngủ….
- Trả lời tao đi….- Tôi muốn nhắm mắt, mí mắt đang
sụp xuống mệt mỏi.
- Có. Tao yêu mày. Mày là người quan trọng nhất
trong tim tao. Tao yêu mày …
Cậu ta nói yêu tôi khi mí mắt bị phủ một lớp màng mỏng, tay chân đã hoàn toàn không cử động
được.
- Mày…yêu tao phải không…yêu tao….
Tao yêu mày. Người tao yêu là mày. Là mày đấy Hải.
Mở mắt ra đi -Tôi thấy cơ thể ngày càng lạnh, vòng
tay quanh người bị xiết chặt, có ai đó đang tát liên tục lên má – Mở mắt ra. Tao bảo mở mắt ra Hải.
- Tao yêu… mày.. lă…
- Tao biết. Tao biết mà…Mày mở mắt ra đi. Nhìn tao
đi Hải….
- Tao…yêu…ma…..
Giọng thều thào đứt ngang, toàn bộ những mạch máu xông lên óc, một màu đen phủ kín mắt, tôi
thấy bản thân đang rơi xuống …rất nhanh….
Có gì đó kéo vụt tôi lên, lơ lửng nhẹ hẫng, không
trọng lượng. Bóng tôi đã biến mất, thay vào đó là
ánh sáng ngọn đèn neol. Căn phòng quen thuộc
với bức tranh thác nước, có tiếng nói phía dưới chân. Tôi nhìn xuống và mở to mắt khi nhìn thấy…
tôi đang bị một người quen quen ôm chặt. âno tôi
lại ở dưới kia? Tôi đang ở đây cơ mà. Cái cơ thể
nhuộm đầy máu trên nước da trắng bệch là ai thế?
Khuôn mặt đó, đường nét đó chắc chắn là tôi. Mà
cái người đang ôm….một cơ thể khác sao lại là Duy? Cậu ta làm gì mà cứ ôm tôi thế?
Tôi thấy cao quá, muốn cúi xuống để nhìn rõ hơn,
lúc này mới nhận ra mình đang …bay. Tôi bay, lơ
lửng giữa căn phòng.
- Mở mắt ra. Tao van mày đấy Hải. Mở mắt ra đi –
Giọng van xin khiến tôi chú ý, Duy đang cố lay cơ thể…tôi dưới đất – Mày nói yêu tao mà. Mở mắt ra đi
tao mới tin. Mở mắt ra đi Hải…
Sao Duy khóc? Sao nước mắt chảy ướt gò má, ánh
mắt hoảng loạn làm mờ màu đen luôn sáng ngời ….
- Tao nói
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |