01:43:24 | 24/12/24 |
rơi xuống hố vôi gần nhà, không ai qua không ai cứu, đến sáng người ta phát hiện xác cô bé. Cô bé
đã chết khi người anh trai bỏ nhà đi chỉ vì không
chịu nổi những lời nói tàn nhẫn của người cha.
Tôi muốn ngăn cậu ta đừng nói nữa nhưng Duy ra
hiệu “không sao đâu”. Hít một hơi thật dài, Duy nói
tiếp với giọng nhẹ nhưng vẫn rất tự chủ : - Sau đám tang cô bé, người mẹ trở nên điên loạn.
Ông bố đã vứt người vợ tội nghiệp vào nhà
thương điên một cách vô trách nhiệm, còn đứa con
“bệnh hoạn” thì giao cho người em gái ruột không
có chồng con quản thúc. Đến lúc này đứa con mới
biết người bố mà nó luôn kính yêu đã và đang có một gia đình khác ở bên ngoài. Cái thằng con trai
đó mất tất cả ở tuổi 16 chỉ vì nó là một thằng gay, vì
nó bước ra khỏi nhà trong khi tức giận.
Quay phắt sang tôi, Duy nhấn mạnh :
- Và bây giờ thằng con trai đó lại phải chứng kiến
người nó yêu thương nhất trên đời bước vào vết xe cũ của chính nó.
Rất muốn ôm người trước mặt, muốn nói gì đó
nhưng tôi chỉ giương mắt ra nhìn. Thấy cứ nhìn
chằm chằm cậu ta thì thật vô duyên, tôi cụp mắt
xuống, lòng càng rối loạn hơn.
Tôi không biết Duy đã phải trải qua những vệc như vậy. 16 tuổi, tôi lao vào yêu Thăng mù quáng, còn
cậu ta phải hứng chịu tất cả những thứ khủng
khiếp nhất giữa ranh giới sống và chết. Tôi chắc
chắn Duy luôn mặc cảm về cái chết của cô em gái
cũng như tình trạng của mẹ. Cậu ta đã bị tổn
thương quá nhiều. Tôi phải làm gì đây? Dù chỉ cần để cậu ta nhẹ lòng hơn cũng được.
- Tao…
- Đừng nói gì vào lúc này.
- Tao có thể làm gì? Chỉ cần mày nhẹ lòng, thanh
thản hay chỉ cần vui hơn thì bất cứ việc gì tao cũng
làm – Lần đầu tiên tôi nói thật lòng mà không thấy ngượng hay xấu hổ.
- Ông sẽ làm những gì tôi bảo chứ? – Đôi mắt đen
đã dịu lại, cậu ta mỉm cười nhẹ.
- Ừ, mày nói đi, bất cứ điều gì….
- Lấy xe và về nhà.
Không biết vì lý do gì mà tôi cười theo nụ cười tinh quái đó. Tôi biết cậu ta vừa đưa tôi vào tròng rất
khéo léo nhưng tôi tự nguyện.
- Nhưng còn vé xe? Có trả lại được không?
- Làm gì có vé xe nào – Chiếc balô luốn bên cạnh tôi
được cậu ta quẳng lên vai rồi tôi hơi đỏ mặt khi cậu
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |