12:20:23 | 23/12/24 |
thốt lên cố ý trêu chọc: - Thơm thật! Thơm thật!
Chút tiểu kỹ “Hấp vật dẫn đạo” này cũng đủ khiến
thiếu nữ trố mắt sững người, hồi lâu hậm hực đay
nghiến:
- Ngươi chớ ỷ chút công phu mà giở trò nơi này,
chỉ như thiêu thân lao đèn thôi. Nói rồi quay người bước đi.
Chu Mộng Châu đã tính trong đầu, mỉm cười theo
sát chân cô ta.
Thiếu nữ áo lục khinh công quả không tồi, suốt
đoạn đường rẽ ngang rẽ dọc, lướt thướt như
cánh bướm, chốc chốc lại liếc mắt nhìn lui. Nhưng chung quy chỉ thấy Chu Mộng Châu theo sát mình
cách chưa đầy năm bước, mà tuyệt nhiên không
gây nên tiếng gió, ả tức giận nghiến răng rủa thầm:
- Tiểu cẩu! Ngươi khá lắm đấy, nhưng lát nữa thì
biết mùi khổ đau.
Qua thêm lối rẽ nữa, trước mặt là một lương đình ẩn mình dưới mấy hàng tùng xanh um, trong đình
đậu một con vẹt, vừa nhìn thấy thiếu nữ nó bay sà
đến đậu trên vai, thốt lên vẻ mừng rỡ:
- Thúy Thúy! Thúy Thúy!
Thiếu nữ trút tức giận vào nó, chì chiết:
- Hừ! Súc sinh! Thúy Thúy gì chứ, không còn mau đi báo sư huynh bảo rằng Thúy Thúy bị người ăn
hiếp.
Con vẹt hiểu ý gật đầu gào lên:
- Thúy Thúy bị người ăn hiếp!
Rồi vỗ cánh vù bay đi.
Chu Mộng Châu hơi bực mình, nhíu mày nói: - Phiền cô nương dẫn tại hạ đến gặp trụ trì!
Thúy Thúy chỉ ngưng mắt nhìn theo con vẹt, chẳng
để ý đến chàng. Chu Mộng Châu hỏi thêm mấy lần
nữa, ả vẫn đứng yên bất động, tợ như không hề
nghe thấy.
Chu Mộng Châu thầm nghĩ: - Ngươi như đã không dẫn đường thì ta tự đi vậy!
Nghĩ rồi nhún chân ra khỏi lương đình, sải bước đi
hiên ngang.
Thúy Thúy đứng dựa cột lương đình, cười nhạt:
- Hừ, không có bổn cô nương dẫn đường, đố
ngươi tự đi được! Chu Mộng Châu đi một đoạn đã nhận ra hoa lâm
bày bố theo thế Cửu Cung, nếu như không nắm
vững tẩu pháp thì khó có thể ra khỏi đây. Nhưng
chàng chợt nhớ đến con vẹt, khi ấy nghĩ ra một kế,
nhún mình phóng vượt lên, định nhắm hướng con
vẹt vừa bay mà phi theo. Nào ngờ vừa vọt lên cây thì nghe thiếu nữ cười
nhạt một tiếng, từ đâu bốn phía tên bay ập đến ào
ào như mưa.
Chu Mộng Châu giật thót mình, chẳng ngờ trong
hoa lâm tao nhã thế này mà lại tiềm phục cung nỏ