13:55:23 | 23/12/24 |
sao?
Châu Mãn nghe vậy thì giật thót mình, thầm run,
nghĩ: - Lão ma đầu này chuyện gì của ta lão cũng biết,
chẳng tà môn lắm sao?
Chu Mộng Châu thấy Châu Mân ngớ người hồi lâu
không đắp, gằn giọng:
- Lão phu hỏi ngươi sao ngươi không đáp?
Châu Mân giật mình sực tỉnh, run giọng ấp úng nói: - Vãn bối ... vãn ...
Một hồi mà hắn vẫn không thốt được thành câu.
Chu Mộng Châu thấy chỉ bằng chiếc Bạch Cốt Y trên
người giả danh Bạch Cốt Ma Vương, mà có thể hù
dọa đến bọn người như Châu Mân và Lăng Dị Trí,
thì trong lòng rất cao hứng, cho nên quyết chí hỏi dồn chúng cho ra chủ nhân.
Lúc ấy, Lăng Dị Trí nhanh trí chen vào:
- Những gì vừa rồi hẳn lão tiền bối đã nghe thấy
hết?
Chu Mộng Châu lại hừ một tiếng, tư ngạo nói:
- Chuyện gì mà có thể qua mắt được Bạch Cốt Ma Quân ta?
Lăng Dị Trí cúi đầu cung kính đáp:
- Chẳng giấu gì lão tiền bối, vãn bối và vị Châu
huynh đệ đây năm xưa cũng là người trong chính
phái, nhưng sau phạm môn quy mà bị trục xuất
sơn môn, chịu không biết bao nhiêu sự ức hiếp sỉ nhục. Về sau chẳng ngờ khéo gặp nhau, đồng nạn
tương liên, nên mới hành xử cùng nhau, rất mong
sự chiếu cố ...
Chu Mộng Châu càng nghe càng hoài nghi những
lời của Lăng Dị Trí, thế nhưng chàng chưa phân
định ra được lão ta nói dối ở điểm nào. Chính tại lúc ấy, từ một nấm mộ cách đó không xa,
một giọng nói lạnh lẽo vang lên:
- Súc sinh to gan, ngươi dám hồ ngôn loan ngữ
bêu xấu lão phu?
Lăng Dị Trí vừa nghe giọng người này, chưa thấy
người mà đã run như cấy, quỵ xuống, cả hai tay vái lia vái lịa, run giọng như khóc:
- Ân sư hải hàm! Đệ tử ngu dốt nhất thời cầu sinh
mà nói ra lời hàm hồ không cân nhắc, mong ân sư
niệm tình sư đồ năm xưa khai ân cho đệ tử, tha
thứ lần này!
Chu Mộng Châu giật mình cả kinh, thầm nghĩ: - Người này là ai, sao đến mà ta chẳng hề phát hiện
ra?
Từ phần mộ đã thấy một bóng người lướt nhẹ
đến, chỉ thấy đó là nhột lão già râu dài quá rốn, tóc
chấm đất, hai mắt như đôi hỏa tinh, trên mặt hằn
lên bốn đạo ngân quang quái dị. Chu Mộng Châu từng gặp qua nhiều nhân vật cổ
quái hơn, cho nên lúc này đối mắt với lão quái
nhân này, chỉ cảm thấy hứng thú chứ chẳng hề có
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 24 : Vạch Tội Ác, Đằng Thân LộNguyên Hình Chu Mộng Châu đanh giọng thét lớn: - Đằng Thân, giờ thì ngươi không còn chối cãi gì chứ? Đằng Thân vừa rồi vì một |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 23 : Thập Niên Luận Kiếm,Quần Hùng Hội Tụ Toàn bộ võ lâm từ một tháng trước trung thu đã rộn ràng hẳn lên, vì võ lâm các phái đều nhận được thiệp mời tham |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 22 : Huyết Án Bạch Gia Hé MànBí Ẩn Khi Chu Mộng Châu rời Liên Vân Bảo thì đã nghe tiếng gà gáy sáng, phía trời đông cũng đã ửng hồng. Trong lòng chàng cảm |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 21 : Hối Hận Lỗi Lầm Hồ Dã TựThú Điền Ca Xuyên ban đầu vào trận thấy đối phương ngông cuồng buông lời thách đấu như vậy, tuy bực tức nhưng nghĩ phần |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 20 : Liên Vân Bảo Hắc Y TăngĐại Náo Bấy giờ Tôn Chí Tây đang đứng trước tình thế tiến thoái lưỡng nan, bỗng nghe tiếng Liên Vân Bảo chủ Hồ Dã nói lớn: - |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 19 : Kim La Hán Hàm Oan ẨnTử Khai Nguyên Tự đối với chàng không còn lạ gì nữa, cho nên hai ngày đi đường, chàng tìm thẳng vào phòng phương trượng. |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 18 : Trong Thảo Am Mẫu TửTrùng Phùng Đã qua sáu ngày nay Chu Mộng Châu đi ròng rã hầu như không nghỉ, chỉ khi nào vào một tiểu trấn, đại thành mà gặp phải |