23:25:23 | 23/12/24 |
thất hiền?
Cả bọn nghe khen có mình trong đó thì vỗ tay lên khoát trá.
Gã mặt thẹo nói tiếp:
- Tiểu đệ hấp thụ được môn Vô thoại kịch xin hiến
các huynh đệ một khúc. Nào, mời ra ngoài này!
Cả bọn nghe thấy thế khi ấy kéo nhau ra khỏi
phong đình. Khi bọn người này ra khỏi phong đình không lâu,
Chu Mộng Châu định bỏ đi, nhưng bỗng nhìn thấy
một thiếu niên mặt ngọc mày hoa, tuổi chừng
mười tám mười chín, trong trang phục thư sinh
bước vào phong đình. Chàng hơi ngớ người trước
tướng mạo xinh đẹp của thiếu niên, bất giác đứng lại nhìn.
Chỉ thấy thiếu niên như nhàn du thưởng cảnh,
bước vào phong đình hóng mát, mắt lại đưa lên
tường thưởng thức những bài thơ của tao nhân
mặc khách lưu lạc, càng đọc càng gật đầu tấm tắc
khen hay, nhưng khi đọc đến bài thơ của gã họ Diêu đề lên vừa rồi, bỗng nhíu mày khó chịu, đoạn
nhổ toẹt một bãi nước bọt vào tường.
Lát sau, đám người kia cười nói ồn ào kéo nhau
trở vào lại phong đình. Gã họ Diêu nhìn thấy thiếu
niên cứ chỉ chỉ chỏ chỏ vào bài thơ cười vẻ khinh
bỉ, tức giận thét lên: - Tiểu tử ngươi dám cười thơ lão đại gia ư? Vừa
nói vừa sấn tới bồi một chưởng, thiếu niên ngửa
người nhảy tránh lẹ làng.
Họ Diêu hơi ngớ người, nhưng rồi tức giận la lên:
- Ái? Chẳng ngờ tiểu tử ngươi tránh chưởng của
lão đại gia. Đến đây, đến đây! Xem thêm một chưởng của ông thế nào?
“Vù" một tiếng, tả chưởng phát từ trước ngực
đánh tới, nửa chừng bỗng đổi hướng hóa chiêu,
ngũ trảo chộp vào trán thiếu niên.
Chỉ thấy thiếu niên chùn người lách nhanh, một
trảo của họ Diệu lại rơi vào khoảng không. Lần này thì họ Diêu biết thiếu niên chẳng phải hạng
tầm thường, mấy tên còn lại cũng biết chuyện
chẳng phải tự nhiên khéo ngộ đến thế.
Nên biết họ Diệu tên Hành Vũ, là cao thủ có tiếng
trong làng võ lâm Tây vực này. Hai chưởng vừa rồi
thoạt nhìn thì tầm phương, nhưng biến ảo lịnh diệu, công thế cực nhanh.
Đừng nói là một văn sinh nho nhã, mà đến những
nhân vật cao thủ giang hồ cũng không dễ né
tránh. Vậy mà thiếu niên nho sinh này lại thấy tránh
một cách hết sức nhẹ nhàng.
Diêu Hành Vũ cười gằn lên nói: - Thì ra là ông nhìn nhầm người! Tiểu tử khá lắm!
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 24 : Vạch Tội Ác, Đằng Thân LộNguyên Hình Chu Mộng Châu đanh giọng thét lớn: - Đằng Thân, giờ thì ngươi không còn chối cãi gì chứ? Đằng Thân vừa rồi vì một |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 23 : Thập Niên Luận Kiếm,Quần Hùng Hội Tụ Toàn bộ võ lâm từ một tháng trước trung thu đã rộn ràng hẳn lên, vì võ lâm các phái đều nhận được thiệp mời tham |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 22 : Huyết Án Bạch Gia Hé MànBí Ẩn Khi Chu Mộng Châu rời Liên Vân Bảo thì đã nghe tiếng gà gáy sáng, phía trời đông cũng đã ửng hồng. Trong lòng chàng cảm |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 21 : Hối Hận Lỗi Lầm Hồ Dã TựThú Điền Ca Xuyên ban đầu vào trận thấy đối phương ngông cuồng buông lời thách đấu như vậy, tuy bực tức nhưng nghĩ phần |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 20 : Liên Vân Bảo Hắc Y TăngĐại Náo Bấy giờ Tôn Chí Tây đang đứng trước tình thế tiến thoái lưỡng nan, bỗng nghe tiếng Liên Vân Bảo chủ Hồ Dã nói lớn: - |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 19 : Kim La Hán Hàm Oan ẨnTử Khai Nguyên Tự đối với chàng không còn lạ gì nữa, cho nên hai ngày đi đường, chàng tìm thẳng vào phòng phương trượng. |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 18 : Trong Thảo Am Mẫu TửTrùng Phùng Đã qua sáu ngày nay Chu Mộng Châu đi ròng rã hầu như không nghỉ, chỉ khi nào vào một tiểu trấn, đại thành mà gặp phải |