22:13:23 | 23/12/24 |
hạ thấp xuống.
Chu Mộng Châu liền vận hết mười thành công lực
vào thân kiếm, bỗng hét lên một tiếng thật dài rồi kiếm vung mạnh lên một vòng, ngọn thương bị
chấn động, đầu thương tung lên cao ...
Đổng Hằng chỉ thấy hổ khẩu ở hai tay ê ẩm, tay
như không nắm nổi thương, bất giác buông ra
mất tự chủ, ngọn thương bay vèo lên không cao
đến hai trượng rồi rơi lăn lóc trên đất. Toàn trường thất sắc, kêu lên một tiếng, sững sờ
cả người.
Đổng Hằng mặt xanh như tàu lá, hai tay ôm vào
nhau, mắt tròn xoe nhìn thiếu niên trước mặt mình,
chẳng thốt lên được câu nào.
Đào Văn Kỳ ngược lại lúc này tự nhiên trong lòng vừa khâm phục Chu Mộng Châu vừa sinh lòng đố
kỵ, rồi bất giác bắn vọt người lên không phóng ra
khỏi Thất Tinh Trang.
Chu Mộng Châu chẳng hiểu nguyên do thế nào,
nhưng thấy đồng bọn đã bỏ đi, cũng liền tung
người phóng chạy theo. Người trong Thất Tinh Trang chẳng ai dám cản đường.
Thất Bộ Truy Hồn uy danh mấy mươi năm chừng
như bị hủy một ngày, lão mặt mày thê thảm, bước
chân không nổi về phía ngọn thương nằm cách
ngoài sáu bảy trượng, nhặt thương lên định dùng
hết chân lực bẻ gãy. Nhưng bất chợt nhớ ra điều gì, lại thôi, khi ấy gọi lão tổng quản Bát Diệu Lung
Linh và một số thuộc hạ thân tín vào nội trang nói
chuyện.
Lại nói Chu Mộng Châu phóng chạy theo Đào Văn
Kỳ, trong lòng không hiểu nguyên do thế nào.
Hôm qua thì còn nói vì hắn thẹn mà bỏ chạy như ma đuổi, thế nhưng hôm nay đâu có lý gì mà phải
bỏ chạy?
Chạy được chừng ba bốn dặm, khi ấy thấy đã cách
Thất Tinh Trang xa rồi, Chu Mộng Châu định lên
tiếng gọi, nhưng liền thấy Đào Văn Kỳ ở phía trước
đã dừng chân lại bên khe núi, đưa tay vẫy vẫy mình, chừng thầm nghĩ hẳn đối phương có lời
muốn nói gì đây.
Đào Văn Kỳ đợi đến khi Chu Mộng Châu đã dừng
chân lại trước mặt, cắn môi nói dứt khoát:
- Bắt đầu từ đây về sau, chúng ta ai đi đường nấy,
ngươi bất tất theo ta! Chu Mộng Châu thấy kỳ quặc, hỏi:
- Chẳng phải Đào huynh đã nói là chúng ta cùng
nhau hành cước giang hồ sao?
Đào Văn Kỳ lắc đầu nói:
- Không được, ta đã nghĩ ra, con người ta phải tự
mình bằng vào bản lĩnh của mình dựng sự nghiệp. Ngươi tuy đối với ta chuyện gì cũng tốt, nhưng