20:37:23 | 23/12/24 |
Lê Sơn Dã Tẩu vốn không muốn đánh nhau nữa,
thế nhưng nghe khích một câu thấm thía, lão
khựng người lại, hai mắt đỏ ngầu như nảy lửa,
vung roi lên định đánh. Nhưng đúng lúc ấy, trong
rừng lại một tiếng rú nữa, xem ra còn thảm thiết hơn tiếng rú ban đầu.
Lê Sơn Dã Tẩu thâu roi, tung người vừa chạy vừa
thét lớn:
- Có giỏi cứ chờ đó, lão phu vào xem Thần Viên thế
nào sẽ trở lại tiếp ngươi!
Nam Thiên Nhất Yến Đào Văn Kỳ cười khích theo một câu:
- Cũng được, nhưng ngươi đừng nhân cơ hội mà
chuồn!
- Hừ! Thằng nhãi, lát nữa lão phu vặn cổ ngươi!
Nói đến đó, cả người lão đã lẩn khuất trong rừng
cây. Lại nói về Chu Mộng Châu, từ sau khi chàng trúng
ngọn kim châm của Kim Châm Thánh Thủ Trầm Phi
Phi, cả người tinh thần tỉnh táo, thế nhưng cơ thể
vô lực, đến nói cũng không thành tiếng.
Mọi chuyện xảy ra như đã biết, thế rồi lúc nãy
chàng còn bị con Thần Viên của Lê Sơn Dã Tẩu vất lên lưng mà chạy, may sao lúc chưa kịp chạy thì
Nam Thiên Nhất Yến kịp thời ném một vật gì vào
mồm chàng.
Nào ngờ vật trong mồm tan nhanh có mùi thơm
thơm của thảo dược. Kỳ tích quả nhiên xuất hiện,
một cổ chân khí âm ấm từ đan điền theo dược khí thăng khởi từ độc mạch mà lên, dần dần thuận
hướng thập nhị kinh mạch chu lưu khắp toàn
thân. Dược lực dẫn chân khí đi đến đâu, thì người
nghe thấy thoải mái hữu lực đến đó. Chu Mộng
Châu mừng khấp khởi trong lòng, nghĩ Đào Văn
Kỳ hẳn đã cho mình nuốt linh đơn thông kinh hoạt mạch, liền ngầm vận hành thử chân khí, thì quả
nhiên thấy chân khí lưu thông, từ chí hữu lực.
Trong lòng nghĩ nhanh đến chuyện thoát khỏi
lưng con ác thú này.
Nhưng chàng vừa cựa quậy, con vượn như rất
tinh, tay nó đang ôm người chàng liền ôm chắc hơn, Chu Mộng Châu trong đầu chửi thầm:
- Đồ súc sinh đáng chết!
Bấy giờ chàng cứ nằm yên trên lưng nó, ngầm vận
điều hòa chân khí.
Qua chừng thời gian hơn tuần trà, chàng thừ lại lần
cuối thấy chân khí đã hồi phục, độc tính trong người cũng đã hết, bấy giờ nghĩ trong người có
mặc chiếc Bạch Cốt Y, chẳng sợ móng vuốt của con
quái thú.
Một tay dụng lực hất mạnh con vượn đang ôm trên
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 24 : Vạch Tội Ác, Đằng Thân LộNguyên Hình Chu Mộng Châu đanh giọng thét lớn: - Đằng Thân, giờ thì ngươi không còn chối cãi gì chứ? Đằng Thân vừa rồi vì một |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 23 : Thập Niên Luận Kiếm,Quần Hùng Hội Tụ Toàn bộ võ lâm từ một tháng trước trung thu đã rộn ràng hẳn lên, vì võ lâm các phái đều nhận được thiệp mời tham |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 22 : Huyết Án Bạch Gia Hé MànBí Ẩn Khi Chu Mộng Châu rời Liên Vân Bảo thì đã nghe tiếng gà gáy sáng, phía trời đông cũng đã ửng hồng. Trong lòng chàng cảm |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 21 : Hối Hận Lỗi Lầm Hồ Dã TựThú Điền Ca Xuyên ban đầu vào trận thấy đối phương ngông cuồng buông lời thách đấu như vậy, tuy bực tức nhưng nghĩ phần |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 20 : Liên Vân Bảo Hắc Y TăngĐại Náo Bấy giờ Tôn Chí Tây đang đứng trước tình thế tiến thoái lưỡng nan, bỗng nghe tiếng Liên Vân Bảo chủ Hồ Dã nói lớn: - |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 19 : Kim La Hán Hàm Oan ẨnTử Khai Nguyên Tự đối với chàng không còn lạ gì nữa, cho nên hai ngày đi đường, chàng tìm thẳng vào phòng phương trượng. |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 18 : Trong Thảo Am Mẫu TửTrùng Phùng Đã qua sáu ngày nay Chu Mộng Châu đi ròng rã hầu như không nghỉ, chỉ khi nào vào một tiểu trấn, đại thành mà gặp phải |