16:31:23 | 23/12/24 |
một vùng cỏ xanh tốt vượt lên rất rõ ràng, chàng
lấy làm lạ bèn lần bước đến, đưa tay vén cỏ xem
mới hay đó là một miệng hố đen ngòm.
Chàng bước lần vén cỏ quanh miệng hố, lúc này
mới phát hiện đây là một miệng giếng khô, chàng không chút do dự đề chân khí nhún mình phi
xuống.
Giếng không sâu lắm, nên nháy mắt đã đứng dưới
đáy giếng khô, định nhãn quang chỉ nhìn là chàng
đã nhận ra một bộ xương khô trắng phếu nằm
trên mặt đất. Chu Mộng Châu thống khổ thốt lên:
- Sư phụ!
Rồi chàng quỳ xuống trên đất, chấp tay vái lạy bộ
hài cốt ba lạy, mắt chàng rướm lệ, lát sau chàng lấy
tấm áo choàng của mình ra đem bộ xương khô gói
kỹ lại, đoạn tung người lên quay về Từ Vân Tự. Việc đầu tiên là chàng tìm một nơi cao ráo thoáng
đãng chôn cất bộ hài cốt của sư phụ, đoạn tìm một
tấm đá dựng lên làm bia, chàng vốn định dùng chỉ
lực khắc lên đó mấy chữ “Ân sư Kim La Hán chi
mộ”, nhưng chợt nhớ lại lời căn dặn của Đạo An
sư thúc, nên chàng để tấm bia trống, tạm thời chưa khắc chữ.
Chôn cất hài cốt sư phụ xong, chàng ngồi tựa
người bên bia đá, đầu óc hồi tưởng lại những
chuyện xảy ra trong bảy năm vừa qua kể từ ngày
duyên hạnh gặp được sư phụ. Càng nghĩ chàng
càng cảm phục thương mến tấm lòng quãng đại từ bi của sư phụ, bất giác thốt lên thành lời:
- Sư phụ, Đạo An sư thúc bảo rằng sư phụ thân
mang kỳ oan, nhưng sống để bụng chết mang
theo, nguyện chịu ẩn khúc mà chết, không nguyện
để võ lâm phân tranh khởi sóng.
Chu Mộng Châu nếu năm xưa không gặp được ân sư thì làm sao có được ngày hôm nay. Chu Mộng
Châu này xin thề ngày nào còn một hơi thở, sẽ dốc
sức rửa sạch hàm oan của ân sư năm xưa.
Nói rồi chàng chưa kịp đứng lên thì một giọng
cười khan vang lên từ sau lưng, tiếp đến nói:
- Con người ngươi mới thật là tuyệt, lảm nhảm nửa ngày chỉ nói được có bấy nhiêu.
Chu Mộng Châu giật mình chấn động, không ngờ
trong tự viện còn có người thứ hai, thân hình
chàng nhanh như tia chớp xẹt đến hướng vừa có
tiếng người. Người kia chừng như rất gần trước
thân pháp phi phàm của chàng, chỉ kịp “ái” lên một tiếng thì đã thấy người chàng ở trước mặt rồi,
đành phải để lộ thân hình.
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 24 : Vạch Tội Ác, Đằng Thân LộNguyên Hình Chu Mộng Châu đanh giọng thét lớn: - Đằng Thân, giờ thì ngươi không còn chối cãi gì chứ? Đằng Thân vừa rồi vì một |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 23 : Thập Niên Luận Kiếm,Quần Hùng Hội Tụ Toàn bộ võ lâm từ một tháng trước trung thu đã rộn ràng hẳn lên, vì võ lâm các phái đều nhận được thiệp mời tham |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 22 : Huyết Án Bạch Gia Hé MànBí Ẩn Khi Chu Mộng Châu rời Liên Vân Bảo thì đã nghe tiếng gà gáy sáng, phía trời đông cũng đã ửng hồng. Trong lòng chàng cảm |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 21 : Hối Hận Lỗi Lầm Hồ Dã TựThú Điền Ca Xuyên ban đầu vào trận thấy đối phương ngông cuồng buông lời thách đấu như vậy, tuy bực tức nhưng nghĩ phần |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 20 : Liên Vân Bảo Hắc Y TăngĐại Náo Bấy giờ Tôn Chí Tây đang đứng trước tình thế tiến thoái lưỡng nan, bỗng nghe tiếng Liên Vân Bảo chủ Hồ Dã nói lớn: - |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 19 : Kim La Hán Hàm Oan ẨnTử Khai Nguyên Tự đối với chàng không còn lạ gì nữa, cho nên hai ngày đi đường, chàng tìm thẳng vào phòng phương trượng. |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 18 : Trong Thảo Am Mẫu TửTrùng Phùng Đã qua sáu ngày nay Chu Mộng Châu đi ròng rã hầu như không nghỉ, chỉ khi nào vào một tiểu trấn, đại thành mà gặp phải |