23:36:23 | 23/12/24 |
thấy.
Lúc này nhiều người đã mạnh dạn cười ầm lên,
khiến cho gã đã tức lại còn thẹn. Đám tay chân Lục Sơn Hồ thì nhìn thấy rõ chiếc đũa
thứ hai chính ghim trên búi tóc của gã, bèn chạy
đến nói nhỏ cho gã biết.
Lục Sơn Hồ tức điếng người, nhưng hậm hực nói:
- Tiểu tử, mau báo danh tính ra, ta nhất dịnh sẽ tìm
ngươi báo thù ngày hôm nay. Thiếu niên cười nhạt:
- Bất tất! Cứ đến hôm đại hội ngươi sẽ biết thôi, vội
gì!
- Được!
Nói rồi Lục Sơn Hồ tung người qua cửa chạy mất,
hiển nhiên gã cũng không muốn đứng lại đó phút nào để làm trò cười cho mọi người với chiếc đũa
trên đầu.
Tửu khách lúc này mới cười ầm lên, đồng thời đưa
mắt nhìn thiếu niên và lão già vẻ khâm phục vô
cùng.
Lão kế toán tất tả chạy đến, hai tay chấp vái dài: - Đa tạ thiếu hiệp đã ra tay cứu giúp! Triệu lão chủ
về tiểu nhân nhất định bẩm báo lại, không biết
thiếu hiệp tôn tính đại danh là gì?
Thiếu niên mỉm cười nói:
- Thấy chuyện bất bình ra tay cứu trợ, vốn chỉ là
chuyện thường thôi mà. Lão trượng không nên để tâm.
Nói rồi thiếu niên bảo lão kế toán tính tiền, nhưng
lão kế toán một mực từ chối.
Đúng lúc ấy từ cửa một người đàn ông chừng
ngoài ngũ tuần, mặt xương xương bước vào.
- Đặng tiên sinh, có chuyện gì vậy? Lão kế toán họ Đặng quay người, mừng rỡ reo lên:
- A! Triệu lão chủ đã về!
Triệu lão chủ chấp tay nói:
- Đa tạ, đa tạ! Chẳng hay thiếu hiệp tôn tính đại
danh là gì?
Bấy giờ thiếu niên mới nói: - Tại hạ họ Bạch tên Hân!
- Ồ, Bạch thiếu hiệp, xin mời nhị vị cứ ở lại ăn uống
tiếp. Tiểu quán xin đãi khách.
Nhưng thiếu niên xưng họ Bạch đứng lên cáo từ,
không quên để lại nén bạc trên bàn, mặc cho Triệu
lão chủ từ chối. Lão già đi cùng thiếu niên trước sau không hề nói
cười một câu, lão ăn vận tươm tất, tầm người quắc
thước, thế nhưng chung quy như một người nô
bộc câm.
Triệu lão chủ lưu khách không được, đành tiễn
chân khách ra đến ngoài đường mới dừng bước. Khi bọn họ hai người đi chưa xa, thì trong đám
thực khách có một gã trung niên bám theo.
Thiếu niên họ Bạch đã phát hiện ra bị theo dõi, nói
khẽ gì với lão già. Rồi chỉ thấy cả hai người đột
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 24 : Vạch Tội Ác, Đằng Thân LộNguyên Hình Chu Mộng Châu đanh giọng thét lớn: - Đằng Thân, giờ thì ngươi không còn chối cãi gì chứ? Đằng Thân vừa rồi vì một |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 23 : Thập Niên Luận Kiếm,Quần Hùng Hội Tụ Toàn bộ võ lâm từ một tháng trước trung thu đã rộn ràng hẳn lên, vì võ lâm các phái đều nhận được thiệp mời tham |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 22 : Huyết Án Bạch Gia Hé MànBí Ẩn Khi Chu Mộng Châu rời Liên Vân Bảo thì đã nghe tiếng gà gáy sáng, phía trời đông cũng đã ửng hồng. Trong lòng chàng cảm |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 21 : Hối Hận Lỗi Lầm Hồ Dã TựThú Điền Ca Xuyên ban đầu vào trận thấy đối phương ngông cuồng buông lời thách đấu như vậy, tuy bực tức nhưng nghĩ phần |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 20 : Liên Vân Bảo Hắc Y TăngĐại Náo Bấy giờ Tôn Chí Tây đang đứng trước tình thế tiến thoái lưỡng nan, bỗng nghe tiếng Liên Vân Bảo chủ Hồ Dã nói lớn: - |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 19 : Kim La Hán Hàm Oan ẨnTử Khai Nguyên Tự đối với chàng không còn lạ gì nữa, cho nên hai ngày đi đường, chàng tìm thẳng vào phòng phương trượng. |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 18 : Trong Thảo Am Mẫu TửTrùng Phùng Đã qua sáu ngày nay Chu Mộng Châu đi ròng rã hầu như không nghỉ, chỉ khi nào vào một tiểu trấn, đại thành mà gặp phải |