13:40:23 | 23/12/24 |
cũng chưa biết rõ gia cảnh, tính tình anh ta ra sao,
chỉ lờ mờ nghe Thông nói anh ta có một đứa em
làm nhà báo. Thông chở Liễu đi loanh quanh hồi lâu, đến một
chỗ cây cối rậm rạp mà không thấy bóng dáng cái
nhà nào, Thông tùi vô cách mí đường một khoảng
an toàn rồi dừng lại. Liễu thấy lạ chợt lên tiếng hỏi: - Ủa? Anh nói chở em đi uống cà phê sao vô chỗ tối
hù vậy? Một bóng đên – là Tiến – Chợt nhảy ra, tay cầm con
dao phay bén ngọt, thứ mấy người bán thịt hay
dùng. Thông lộ rõ là một tên côn đồ, một tay hắn
rúm tóc cô ghịt mạnh xuống, tay kia bịt ngay
miệng cô gái. Thông rít qua kẽ răng: - Câm miệng lại. Khôn hồn thì đứng im. Đúng lúc Tiến một tay cầm dao, một tay giựt sợi
dây chuyền bự tổ bố trên cổ Liễu, nhưng chưa
dduwwocj thì theo bản năng tự vệ, Liễu co giò đạp
Tiến một cái không biết xui khiến thế nào mà đạp
trúng ngay bộ hạ, Tiến đau quá điên tiết vung dao
lên, lưỡi dao bén ngọt lia mạnh một đường…! Đối diện với bóng ma Không trở về thành phố, Đức Liêm cũng không đi
đâu cho hết buổi sáng mà ngồi nhà lấy bút ra biết,
viết bất cứ thứ gì anh nghĩ, hoặc hứng thì làm bậy
vài bài thơ đọc cho vui. Trưa lại, anh cố tình ra
ngoiaf sân tòn teng trên võng ngủ một giấc dài để
lấy sức nhất định “thi gan” với bóng ma cụt đầu xem thế nào/ Ăn cơm chiều xong ngồi trong nhà nói chuyện với
ngoại và mẹ, trời tối lâu rồi, bà và mẹ đi nằm cả rồi
mà Liêm vẫn chưa ra ngoài sân, nhưng ngồi trong
nhà mà anh vẫn cưa lầm thầm: “Nếu như cô muốn
nhờ tôi chuyện gì thì tôi sẵn sàng, nhưng cô phải
nói cho tôi hiểu để có kế hoạch hẳn hoi chứ cứ vậy hoài làm sao tôi biết cái gì mà giúp cô được…” Liêm chờ không lâu… “Đức Liêm!… Anh ra ngoài
này đi!…” Một giọng nói nhẹ như gió nhưng nghe
nghèn nghẹn phát ra bên tai Liêm, nah giật mình
nhìn quanh nhà. Không có ai! Liêm đứng lên lửng
thửng bước ra sân… thấp thoáng bên chậu hoa
quế, một bóng trắng in lìm đứng chờ anh! Liêm điềm tĩnh đến đứng dựa chiếc bàn mà anh và Lân
vừa uống cà phê hôm qua nhìn chằm chằm vào cái
bóng ở cách xa nhà anh chừng khoảng 3 thước.
“Chào cô! Cô muốn gửi gấm cái gì hì đến đây cho
tôi biết đi!” Liêm không nói ra lời mà chỉ nghĩ như