16:49:23 | 23/12/24 |
cũng có thể chạy xe về đây nhưng anh thích ngồi
trên chiếc xe thân quen ấy hơn vì nó thoải mái.
Thường thì buổi sáng tám giờ là xe chạy ngang
qua chỗ rẽ vào đường về nhà Liêm trên quốc lộ, vì thế mà anh mới dặn xe ngày mốt nhớ đón anh về.
Và lần nào về thăm ngoại và mẹ thì y như rằng
Liêm “Ăn gian” thêm một buổi làm việc ở tòa
soanjm vì thế anh mới tranh thủ viết bài gửi mail
cho xong mới lên đường về quê. Đêm nay Đức Liêm không đi ngủ sớm mà còn ngồi
uống cà phê chuyện trò với thằng bạn trên bộ bàn
ghế ngoài sân. Quậy tách cà phê cho tan đường,
Liêm đẩy sang phía bạn: - Nè mầy Lân, uống đi! Xem tao pha có ngon
không. Chừng nào mầy cưới Thảo nhớ gọi điện
tao về nghen. Quên thì mất phần ráng chịu đó. Lân cười hiền: - Mầy nói nghe mắc cười. Tụi mình giống như anh
em ruột một nhà rồi. Quên sao được mà quên. Tao
mà quên thì làm sao sống nổi với bà Thảo chứ. Liêm phì cười: - Ê thằng khỉ gió! Chưa chi đã kêu con người ta
bằng bà rồi. Nghe già quá vậy cha nội. - Ừ kêu lần vậy là vừa. Ê! Mầy nhớ hồi bọn mình
còn nhỏ xíu không? Thảo là đữa mè nheo nhất,
động một chút là khóc. - Như vậy mai mốt mới mệt. - Ê không có à nghen! Bây giờ người năn nỉ không
phải là tao mà là ẻm đó. - Trời! Chảnh thấy sợ. Thôi, uống cà phê đi! Nguôị
hết trơn rồi kìa. Đức Liêm đưa mắt nhìn đám bông bụp ngoài hàng
rào, màu đỏ của nó ẩn hiện trong ánh sáng của
vầng trăng mười sáu tròn đầy. Đức Liêm mỉm
cười… hình ảnh một đám con nít chơi trò đám cưới
thật dễ thương chợt ùa về… Ngày đó Đức Liêm làm
phù rể phải đi háu cả chục đóa bông bụp đỏ tươi mà người ta còn gọi là bông lồng đèn, rồi mang về
kết lại thành một chùm cho chú rể đi hỏi cưới cô
dâu. Lân khi đó đáng vai chú rể, còn Thảo thì làm
cô dâu e ấp nhận hoa từ tay chú rể. Bộ diệu của cô
dâu hồi ấy làm bộ lúng túng thấy mắc cười quá…
cả bọn con trai hùa vào nhau cười khiến Thảo đỏ cả mặt y như cô dâu thiệt đang mắc cỡ. Gần hai
chục năm qua rồi, ai ngờ hôm nay tụi nó chuản bị
cưới thật. Đức Liêm cười hỏi Lân: - Ê Lân! Mầy nhớ mấy cái bông lồng đèn kia không? Tự nhiên nghe thằng bạn hỏi bất ngờ quá, Lân
tròn mắt: - Cái thằng này, đang ngồi uống cà phê tự nhiên
Chiếc ghế đa tình Sau khi chồng bà đi làm, bà Yoshiko được hoàn toàn tự dọ Bà vào thư phòng mà hai vợ chồng bà cùng chia nhau sử dụng, tiếp |
Truyện bà hàng xóm bị ma nhập ở Đà Lạt Đây là một câu truyện hoàn toàn có thật, tôi không rảnh ngồi bốc phét đâu nhé, đã xả ra tại Đà Lạt về người bà |
Bóng ma thường xuất hiện lúc trăng rằm Truyện ma này là hoàn toàn có thật 100% nhé rất hay mời mọi người cùng luyện đi - Liêm! Dậy đi! Tới nơi rồi! Đức Liêm |
Bóng ma trở lại Phần 1 Sơn đến tìm tôi vào một buổi sáng thứ Bẩy. Hắn gọi sớm lắm, lúc tôi vẫn còn lười biếng trên giường ngủ |
Đọc truyện ma cái kết của một tình yêu Mùa hè 1972, Quang cùng đơn vị lên Pleiku yểm trợ chiến trường Tây Nguyên theo kế hoạch hành quân của quân đoàn. Ban chỉ |
Câu chuyện tiếng chuông gọi hồn ma hay Đã ba lần chuông điện thoại đổ vang trong đêm, cả ba lần Vọng đều bật dậy cầm ống nghe hỏi nhỏ nhẹ: - Alô, ai |
Chuyện ma cơn mưa đêm khuya Đêm nay công ty Ngọc có tiệc mừng, nàng và mấy cô bạn đồng nghiệp hẹn nhau tụ tập để nấu nướng tại nhà Quang, |