21:23:23 | 23/12/24 |
xùm ngổn ngang gạch đá vậy hả mẹ? Mẹ Liêm nghe con hỏi như vậy tưởng con trai thấy
đất trống nên hỏi vậy thôi, bà vô tư trả lời con: - Bên đó lâu nay vẫn vậy đó con, nhưng cũng
chẳng thấy ai quan tâm dọn dẹp gì cả, riết rồi thành
như đất hoang, mà vì nó có chủ nên cũng chẳng ai
dòm ngó chi cho nó mệt. Ở đây đất rộng người
thưa, con ở trên Sài Gòn nhà cửa đông đúc nên
con hỏi vậy chứ ở nơi như vầy, đó là chuyện bình thường mà con. - Vậy người nào sở hữu miếng đất đó có ở gần
đây không mẹ? - Mẹ nghe nói gia đình nhà đó ở đâu ngoài lộ cái.
Họ mua miếng đất hình như định cất nhà hay làm
gì mẹ cũng chẳng tìm hiểu để làm gì chuyện thiên
hạ. Chỉ thấy họ đập bỏ cái nhà chưa xong gì thì lo
mắc ông chuyện gì đó rồi đê quên luôn, nghĩ cũng
ngộ chứ. ủa? Mà sao khi không con lại hỏi chuyện đó làm gì? Bộ tính mua lại để cất nhà hả? Mẹ Liêm vừa hỏi vừa cười, Liêm biết mẹ chọc mình
nên cũng cười rồi không hỏi gì nữa, nhưng tâm trí
anh vẫn cứ vương vấn mãi hình ảnh của người
con gái bất hạnh ấy. Anh không hiểu vì sao cô ta lại bị chết thảm như
vậy, và cô có ý gì khu cho anh thấy với hỉnh ảnh
vẫy tay như thể ra hiệu cầu cứu anh giúp cô một
điều gì đó. “À, thì ra là miếng đất gần như bị bỏ
hoang, mình đã nghĩ đúng. Nhưng nếu thế thì nơi
đó phải có cái gì liên quan đến bóng người con gái ấy. Biết đâu …! Nhưng mà trời ơi! Nếu như cô
muốn nhờ tôi cái gì thì cho tôi biết đi/1 Sao lại cứ
như vậy khiếm cho tôi cứ hoang mang hoài thì về
Sài Gòn tâm trí đâu mà viết lách nữa chứ?…” Bỗng
dưng Liêm cảm thấy khó chịu quá! Anh lẩm bảm
trách cô gái như vậy khiến mẹ Liêm lấy làm lạ: - Ủa con đang nói chuyện với ai vậy? Liêm giật mình nhìn mẹ cười: - Dạ, đâu có ai. Con chợt nhớ một lời thoại trong
mẩu truyện con đang viết ấy mà. bà ngoai nãy giờ nín thinh, chợt lên tiếng: - Nè! Bữa nay là con về trên đó hả? Đọt nhiên Liêm đưa ra quyết đinh như có người
xúi giục: - Không ngoại. Con còn công chuyện với thằng
bạn ngoài lộ cái nên ở lại thêm mấy ngày nữa mới
về được. Thế rồi Liêm tự động gọi xe hẹn lại ngày về, gọi
cho chỗ làm xin nghỉ thêm mấy ngày rồi cuối cùng
tìm trong sổ địa chỉ, số điện thoại của Khải.
Chiếc ghế đa tình Sau khi chồng bà đi làm, bà Yoshiko được hoàn toàn tự dọ Bà vào thư phòng mà hai vợ chồng bà cùng chia nhau sử dụng, tiếp |
Truyện bà hàng xóm bị ma nhập ở Đà Lạt Đây là một câu truyện hoàn toàn có thật, tôi không rảnh ngồi bốc phét đâu nhé, đã xả ra tại Đà Lạt về người bà |
Bóng ma thường xuất hiện lúc trăng rằm Truyện ma này là hoàn toàn có thật 100% nhé rất hay mời mọi người cùng luyện đi - Liêm! Dậy đi! Tới nơi rồi! Đức Liêm |
Bóng ma trở lại Phần 1 Sơn đến tìm tôi vào một buổi sáng thứ Bẩy. Hắn gọi sớm lắm, lúc tôi vẫn còn lười biếng trên giường ngủ |
Đọc truyện ma cái kết của một tình yêu Mùa hè 1972, Quang cùng đơn vị lên Pleiku yểm trợ chiến trường Tây Nguyên theo kế hoạch hành quân của quân đoàn. Ban chỉ |
Câu chuyện tiếng chuông gọi hồn ma hay Đã ba lần chuông điện thoại đổ vang trong đêm, cả ba lần Vọng đều bật dậy cầm ống nghe hỏi nhỏ nhẹ: - Alô, ai |
Chuyện ma cơn mưa đêm khuya Đêm nay công ty Ngọc có tiệc mừng, nàng và mấy cô bạn đồng nghiệp hẹn nhau tụ tập để nấu nướng tại nhà Quang, |