22:10:23 | 23/12/24 |
Đến tối, tất cả mọi người đều vào phòng, riêng
mình tôi vẫn đóng đô trên chiếc sa lông giữa nhà,
không tài nào dỗ được giấc ngủ. Hình ảnh của Yến chập chờn trong đầu. Tôi thấy như Yến đang ngồi
trước mặt thì thầm “Yến chỉ còn là một linh hồn,
một cái bóng…”. Có ai hiểu cho tôi không? Người
tôi mong đợi, tìm kiếm, khi gặp thì chỉ là một hồn
ma. Tôi sợ nàng, nhưng cũng nhớ nàng.
Trằn trọc trên ghế mãi, bỗng dưng tôi có ý định đánh bạo trở về phòng. Yến có thể hiện ra trong
phòng tôi thì cũng có thể xuất hiện mọi nơi. Lánh ở
đây chỉ vô ích, không chừng nàng thấy thái độ sợ
sệt của tôi tối qua nên bỏ đi luôn cũng nên. Ý nghĩ
này làm tôi xốn xang. Nỗi sợ hãi lắng xuống, niềm
nhớ càng tăng lên. Tôi cương quyết đứng dậy đi vào phòng.
Mọi vật vẫn quen thuộc như mọi ngày. Trên bàn
học, chiếc đèn vẫn cháy sáng từ hôm qua đến nay.
Ngoài cửa sổ, con chim Jennie đang rũ cánh yên
ngủ trong lồng.
Có lẽ Yến sẽ đi luôn không trở lại nữa. Tôi chán nản gieo mình xuống giường tự xỉ vả mình là một
thằng hèn nhát. Nằm nghĩ mông lung hồi lâu, tôi
tỉnh hẳn người nghe tiếng chim hót líu lo phía cửa
sổ. Một cảm giác bén nhạy cho biết Yến đang ở đâu
đây. Tôi không thấy nhưng con Jennie có thể nhìn
thấy và cất tiếng chào chủ nhân. Tất cả mọi sợ hãi ban đầu mất hết, tôi ngồi vùng dậy, khẽ gọi rối rít:
-Yến ! Yến !.
Không hiểu tôi gọi đến lần thứ mấy thì quả nhiên
Yến hiện ra. Nàng đang tựa cửa sổ, vẫy tay đùa
cùng con chim nhỏ. Tôi mừng rỡ suýt nữa kêu
thành tiếng. Nàng là ma, là mị, là quỹ…đều không thành vấn đề nữa. Trước mặt tôi chỉ là một người
con gái linh động, dễ thương, môt mẫu người tôi
từng vẽ vời trong trí óc nay đã tìm thấy.
Tôi đi về phía Yến , nói:
-Yến , anh xin lỗi nghe.
Nàng quay lại, hơi mĩm cười: -Anh Sơn không sợ Yến nữa sao?
-Không .
Tôi hùng dũng đáp và tiến lại gần hơn. Khoảng
cách thu ngắn lại vừa đủ tầm tay, tôi càng nảy mối
nghi ngờ mãnh liệt. Có phải trước mặt tôi chỉ là cái
bóng? Không thể được. Tôi thấy Yến như bao người khác, từng đường nét, mái tóc, song mũi…
Nàng là cái bóng hay là người thực sự? Tôi vùng
tay về phía trước. Yến lập tức biến mất. Tôi nghe
Chiếc ghế đa tình Sau khi chồng bà đi làm, bà Yoshiko được hoàn toàn tự dọ Bà vào thư phòng mà hai vợ chồng bà cùng chia nhau sử dụng, tiếp |
Truyện bà hàng xóm bị ma nhập ở Đà Lạt Đây là một câu truyện hoàn toàn có thật, tôi không rảnh ngồi bốc phét đâu nhé, đã xả ra tại Đà Lạt về người bà |
Bóng ma thường xuất hiện lúc trăng rằm Truyện ma này là hoàn toàn có thật 100% nhé rất hay mời mọi người cùng luyện đi - Liêm! Dậy đi! Tới nơi rồi! Đức Liêm |
Bóng ma trở lại Phần 1 Sơn đến tìm tôi vào một buổi sáng thứ Bẩy. Hắn gọi sớm lắm, lúc tôi vẫn còn lười biếng trên giường ngủ |
Đọc truyện ma cái kết của một tình yêu Mùa hè 1972, Quang cùng đơn vị lên Pleiku yểm trợ chiến trường Tây Nguyên theo kế hoạch hành quân của quân đoàn. Ban chỉ |
Câu chuyện tiếng chuông gọi hồn ma hay Đã ba lần chuông điện thoại đổ vang trong đêm, cả ba lần Vọng đều bật dậy cầm ống nghe hỏi nhỏ nhẹ: - Alô, ai |
Chuyện ma cơn mưa đêm khuya Đêm nay công ty Ngọc có tiệc mừng, nàng và mấy cô bạn đồng nghiệp hẹn nhau tụ tập để nấu nướng tại nhà Quang, |