14:04:23 | 23/12/24 |
lên:
- Khốn nạn! Quân chó chết!
Má tôi đã sắp xếp cho tôi gặp một người, mà chính
người này gợi ý: – Tôi sẽ lo đầu đến đuôi, xin ông mười triệu!
- Lo là lo làm sao? Có ổn không?
Má tôi chen vào:
- Đã nói cậu đây là chuyên nghiệp mà! Cứ để người
ta làm. Rồi như sợ tôi hối hận, má tôi trấn an:
- Mình sẽ nhờ cậu ấy giúp trục cái thai của con Bảo Ngọc ra rồi sau đó giấu biệt đi mình phải trừ hậu
họa, chứ nếu để nó sinh ra thì càng nhục cho dòng
họ mình hơn nữa!
Tôi lo lắng:
- Nhưng liệu cái thai lớn quá rồi, lấy ra có nguy
hiểm không? Sao mình không đợi cho nó sinh xong rồi đem cho đứa nhỏ đi, đỡ nguy hiểm hơn?
Má tôi cương quyết:
- Một khi để người phụ nữ sinh đứa nhỏ ra họ sẽ
không đành lòng vứt bỏ nó. Mà mình đem giấu nó
thì cả đời con Ngọc sẽ chẳng bao giờ quên con
được! Má muốn nó xem như mình bị hư thai thôi… Tôi đành phải nghe theo mẹ mình. Hôm đó, sau khi
cho Bảo Ngọc uống ly sữa mà trong đó má tôi lén
bỏ chất gì đó vào, Ngọc kêu đau bụng, tôi vội giục
cô ấy đi nhà bảo sinh. Tôi làm như đưa đi sinh thật,
nhưng khi ra tới bên ngoài, gã lưu manh mà má tôi
thuê đã chờ sẵn, hắn thay tôi đón Bảo Ngọc và đưa đi. Hắn hứa với tôi:
- Nội buổi chiều sẽ đưa cô ấy về yên ổn!
Tôi tin như vậy. Nhưng qua một đêm, đến ngày
hôm sau vẫn chưa thấy Bảo Ngọc trở về. Hỏi má tôi
thì bà có vẻ lúng túng. Đoán có chuyện chẳng lành,
tôi truy hỏi thì cuối cùng má tôi thú nhận: - Tụi kia phá thai cho con Bảo Ngọc, làm quá tay
nên con nhỏ đã… chết! Xác được đưa đi và xử lý
gọn gàng rồi. Ai cũng biết là ca sinh khó…
Tôi điên lên, nhưng má tôi đã trấn an:
- Cũng tốt thôi con. Nó mà còn sống liệu con có
lòng dạ nào sống đời sống kiếp với nó không? Tôi lặng người đi, vừa hối hận vừa đau khổ…
Nhưng chỉ một tuần sau thì tôi phát hiện một sự
thật hoàn toàn khác hẳn!
Má tôi tiếp một đôi vợ chồng lạ và gọi tôi ra cùng
nói chuyện. Bà giới thiệu:
- Đây là hai bác chủ đồn điến ở Đà Lạt. Hai bác đang giúp gia đình ta đủ mọi thứ. Và còn tốt hơn nữa,
hai bác ấy còn có ý định gả con gái mình cho con.
Tôi phản đối ngay, nhưng mẹ tôi đã gọi tôi ta
ngoài, nói rất cương quyết:
Chiếc ghế đa tình Sau khi chồng bà đi làm, bà Yoshiko được hoàn toàn tự dọ Bà vào thư phòng mà hai vợ chồng bà cùng chia nhau sử dụng, tiếp |
Truyện bà hàng xóm bị ma nhập ở Đà Lạt Đây là một câu truyện hoàn toàn có thật, tôi không rảnh ngồi bốc phét đâu nhé, đã xả ra tại Đà Lạt về người bà |
Bóng ma thường xuất hiện lúc trăng rằm Truyện ma này là hoàn toàn có thật 100% nhé rất hay mời mọi người cùng luyện đi - Liêm! Dậy đi! Tới nơi rồi! Đức Liêm |
Bóng ma trở lại Phần 1 Sơn đến tìm tôi vào một buổi sáng thứ Bẩy. Hắn gọi sớm lắm, lúc tôi vẫn còn lười biếng trên giường ngủ |
Đọc truyện ma cái kết của một tình yêu Mùa hè 1972, Quang cùng đơn vị lên Pleiku yểm trợ chiến trường Tây Nguyên theo kế hoạch hành quân của quân đoàn. Ban chỉ |
Câu chuyện tiếng chuông gọi hồn ma hay Đã ba lần chuông điện thoại đổ vang trong đêm, cả ba lần Vọng đều bật dậy cầm ống nghe hỏi nhỏ nhẹ: - Alô, ai |
Chuyện ma cơn mưa đêm khuya Đêm nay công ty Ngọc có tiệc mừng, nàng và mấy cô bạn đồng nghiệp hẹn nhau tụ tập để nấu nướng tại nhà Quang, |