17:03:23 | 23/12/24 |
Và mất một ai đó cũng không đáng sợ. Chỉ có
những trạng thái cảm xúc khi không còn người
đó ở bên nữa mới là đáng sợ. 1. Cuối cùng thì cũng đến nơi - ngôi nhà cô thấy
trong ảnh vài tháng trước trên facebook của anh.
Hàng rào sắt sơn đen. Tường gạch đỏ. Khoảng sân
bé xíu vẫn ngập tuyết. Việc còn lại là chờ đợi. Cô ngước lên, khẽ cảm ơn người phụ nữ tóc vàng
cao lớn. Bà mỉm cười lắc đầu ra hiệu không có gì
và rảo bước đi. Thoáng chốc, bóng bà đã mờ
khuất. Thành phố lạ lẫm của anh sang giữa tháng ba rồi
mà vẫn ngủ say sưa trong tuyết lạnh. Lúc nhìn thấy
cái màu trắng xóa giăng phủ khắp nơi ấy, cô phát
hoảng lên được ngay khi vừa đặt chân xuống sân
bay. Đáng lẽ cô nên tham dự nốt buổi lễ để được ở
bên cạnh gia đình và người thân thêm chút nữa. Nhưng một dòng lý trí khác, mạnh mẽ hơn, gào
thét trong cô. Cô-phải-đi-tìm-gặp-anh. Cô-có-thể-
đi-tìm-gặp-anh. Và thế là, trong vài tích tắc ngắn ngủi, cô đã quyết
định bước đi. Mất hơn nửa ngày để tìm ra ngôi nhà
này. Mất hơn nửa giờ cho nỗi xúc động khi cô
đứng giang tay bắt những hạt tuyết xốp nhẹ
mong manh đợi anh. Mất hơn nửa giây để cô nhận
ra cái bóng dáng cao gầy quen thuộc đang đi về phía cô. Anh khựng lại bất động, trân trân nhìn cô. Anh có
thể nhìn thấy cô? Nhất thời ngạc nhiên cô không
cất lên lời. Cả hai chỉ đứng đó. Im lặng. Cách vài
bước chân. Giữa màn tuyết lung linh mơn man
phủ trắng vai áo. Hệt một cảnh quay vừa cao trào
vừa lãng mạn trên màn ảnh. Cô không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua. Cô
chỉ biết cô cứ mải miết để mình rơi trong đôi mắt
dịu dàng ấy - đôi mắt sau bao nhiêu những ngày
những tháng cô mới lại được chạm vào. Tại sao chỉ
mình anh nhìn thấy cô? Phải chăng đây là một đặc
ân của thượng đế? - Em chết rồi! Cô lên tiếng, phá tan sự im lặng bướng bỉnh. Và cô
thấy như cô đang tự thú hơn là thông báo một
điềm gở cho anh. *** Phải, đúng là cô đã chết. Cô gặp tai nạn giao thông
bất ngờ năm ngày trước. Trong cô, ký ức chỉ còn
sót lại vài hình ảnh rời rạc. Chiếc xe mô tô phân
khối lớn lao thẳng vào cô. Người cô bắn lên
không trung rồinhanh chóng rơi xuống cạnh lề
đường. Cô thấy đau buốt ở đầu và lưng. Sau đó, một vùng tối sâu thẳm vây lấy ý thức cô, lạnh cóng.
Anh có thật lòng yêu em không Chỉ một chút cố gắng nữa thôi, chỉ một chút cố gắng nữa thôi, nhưng "một chút” kia đã nằm ngoài tầm với của anh. |
Uhm thì em yêu anh đấy Tình yêu là hình tròn, bởi vì tình yêu không bao giờ có bắt đầu và kết thúc. Đến một lúc nào đó những người yêu thương |
Đồ hâm" tớ chỉ cần cậu bên cạnh tớ Mai không muốn làm Bù Nhìn của Dũng, cô bé muốn "lột xác" trở thành Búp Bê cơ... *** Mai thò đầu ngó vào shop quần áo |
Một giấc ma chiêm bao Audio - Chín mươi chín phần trăm phụ nữ khi bắt đầu một mối quan hệ đều muốn biết người đàn ông này đã quen biết, |
Em chết rồi Và mất một ai đó cũng không đáng sợ. Chỉ có những trạng thái cảm xúc khi không còn người đó ở bên nữa mới là đáng |
Hãy mật váy khi mini còn có thể Quả vậy, thời gian quý giá nhưng có lẽ quý giá nhất chính là tuổi thanh xuân của chúng ta. Thời thanh xuân của những cô |
Chỉ còn lại trong ký ức Tất cả những dòng lưu bút cũng đã truyền tay nhau viết hết rồi. Chỉ còn lại những kí ức cô đọng... *** Tôi buồn hiu |