18:30:23 | 23/12/24 |
trời!
_ Nè cậu! – nhìn thẳng mặt Vĩ, anh đáp – Nhà bếp
có cửa đấy! Thích thì cậu xuống dưới đó mà ngủ!
Nhà này đặc biệt chỉ xây cho một người ở thôi! Nghe thế Vĩ hừ lạnh một tiếng mặc cho Vũ bỏ lên
trước nhà, rồi thì nó nhìn quanh cái nơi mà nó
đang hiện diện một cách não nề. Nơi đây đúng thật là chỗ để chất đồ thừa mà,
không gian vỏn vẹn đủ đặt một chiếc giường đơn,
góc bên kia thì có một cái bàn nhỏ bằng gỗ, trên
tường có sợi dây kẽm bắt ngang, chắc dùng để
treo quần áo đây mà. _Kí túc xá xem ra ăn đứt nơi này! lần này vô tình bị
ông Việt hại thê thảm rồi! Haizzz.... Than thở đó, phiền não đó, rồi thì Vĩ cũng lăn quay
ra mà đánh một giấc thẳng cho tới chiều nếu như
cái bụng không kêu gào đánh thức nó dậy. Tính
nó vốn vô tư mà!
Nó lúi cúi xuống bếp mò mẫm thức ăn, trưa giờ đã
kịp nuốt thứ gì đâu. Nhưng khổ thay, tìm mãi mà nó cũng không thấy một hạt cơm hay một gói mì
nào cả. Tính nó đói vốn xấu rồi, đang định kêu ầm
trời thì gặp dịp Vũ vừa đi dạy về, thế là ngay lập
tức nó xổ một tràng. _ Ông ăn ở cái kiểu gì vậy? Nhà không có đến một
gói mì tôm nữa ! Đã thế trưa ông ăn hết đồ ăn mà
không để lại cho tôi miếng nào là sao? – nó chu mỏ
nói.
_ …
_ Này! Làm gì mà bỏ vào phòng chứ ? Ra đây nói chuyện lý lẽ coiiii! Trong khi Vĩ đập cửa ầm ầm thì Vũ cứ bình thản
thay cho xong bộ đồ, sau đó mới mở cửa nhìn
thẳng nó nói với giọng nghiêm túc, lúc này mặt nó
đã quạu lại vì cơn đói cồn cào. _ Tôi ghét nhất là ồn ào, cậu mà la hét thêm một
tiếng nữa thôi là coi như tối nay ra đường ngủ,
chứ đừng nói đến chuyện ăn uống.
_ … - Nó im bặt.
_ Giờ tắm rửa thay đồ đi, tôi chở đi gặp người ta!
Nhanh lên, kẻo người ta phải chờ. _ ….Nhưng… tôi đói mà! – nó méo miệng trả lời. Dù Vũ đang khó chịu với thái độ vừa rồi, nhưng
giờ nhìn cái bản mặt đói meo của nó mà anh có
chút buồn cười, cơn bực tức cũng nhanh chóng
bay đi! Chắc là thằng nhỏ đói quá đây mà. _ Hôm nay là ngày đầu coi như tôi mời cậu một
bữa, về sau ăn uống tự lo lấy. Tôi là giáo viên chứ
không phải nội trợ mà hầu cậu đâu!
_ Thiệt hả? Ông mời tôi thiệt hả? - mắt nó sáng rỡ.
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |