04:08:14 | 14/01/25 |
nụ cười thật rạng rỡ và hạnh phúc… Nhưng… _ Nãy ông nói… - nó nghiêng đầu nhớ đến điều gì
đó – Con Mun… theo “zai” mới về là sao? Nó là con
đực mà!
_ …Ờh – Vũ cười đểu, nhìn cái mặt ngu ngơ của nó
mà anh không nhịn được – Thì… chủ nào vật nấy
thôi! _ Ông!!! Lập tức Huy Vũ đứng lên một cách nhanh chóng,
giơ tay chụp lấy cái gối đang bay với tốc độ ánh
sáng về phía mình, căn phòng đầy hàn khí lúc nãy
giờ đây được lấp đầy bởi những tia màu hồng tràn
ngập, bởi tiếng khe khẽ tiếng cười của mấy ai
đang trong niềm vui ấm áp và hạnh phúc… _ Trời đất! Bệnh viện chứ có phải nhà mày đâu
thằng kia! Viện phí chưa đủ giờ mày muốn bồi
thường vật chất nữa hả? Thy với Giang từ ngoài bước vào thấy cảnh hỗn
chiến giữa hai người mà tá hỏa, đầy kinh ngạc.
May là họ kip nhận ra những
nụ cười vui vẻ kia chứ không lại tưởng đang có
chiến tranh thật. (bạn đang đọc truyện tại ,chúc các bạn vui vẻ)
Khôi Vĩ mừng tíu tít kể cho nhỏ nghe việc con Mun
đã về nhà, Giang và Vũ ngồi nhìn nó vui đến cười
không ngớt thì lòng cũng thấy nhẹ nhõm và vui
lây. Một khắc Vũ ra ngoài nghe điện thoại, nó nhìn anh
rời đi với vẻ gấp gáp, có lẽ là điện thoại từ trường
học, lúc này nó nhớ ra điều khi nãy tên Cường mới
nói. _ Ủa? Hồi nãy bạn tôi có vô, nó nói ông Vũ khi sáng
xin nghĩ đột xuất, ổng có việc gì gấp lắm hả? – nó
nhìn Giang thắc mắc.
_ …Không phải gấp mà lại quan trọng – cô trầm
ngâm một lát rồi tiếp – Thật ra là anh Vũ đã đi tìm
con Mun cho bé Vĩ suốt buổi sáng đấy… nó đi tuốt lên hẻm trên, may mà có bà bác cho nó vô nhà rồi
giữ nó lại chứ không thì lạc mất thật rồi.
_ Ơh!... Sao nãy ổng nói con Mun đi theo zai cho đã
rồi tự về mà? Lời vừa dứt Khôi Vĩ mới thấy mình ngốc, chẳng
trách Thy với Giang được dịp cười lăn. Đời nào có
con vật bỏ đi rồi tự tìm về, sau đó khai báo lí do
không? Huống chi con Mun là giống đực mà lại
theo… zai. Haiizz! Suốt cả ngày hôm đó, cứ nhìn thấy Vũ là mặt nó lại
đỏ lên, tim thì đập loạn nhịp, cảm giác lâng lâng
như trên mây cứ bao trùm lấy nó. Thiệt! Nó lại yêu
anh thêm một chút nữa rồi. ------End FlashBack------ Vô thức mỉm cười với kí ức hôm nào, chỉ mới đây
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |