01:08:24 | 24/12/24 |
đây nơi này treo thứ gì sao? - Ở đây có treo ảnh hả anh? Sao lại bỏ xuống? – Tôi
hét với xuống bếp, tay chạm khẽ lên tuờng.
- Gì em? Ảnh gì?
- Bức tường này này, có phải treo ảnh không anh?
Sao lại gỡ xuống – Tôi bắt đầu tò mò, mắt quan sắt
phòng khách, đúng là bước tường này trống hơn 3 bức tường còn lại.
Tiếng bước chân vội vã, giọng anh có gì đó rất
khác_tôi có đoán lầm không khi nhận thấy sự lo âu
trong đó :
- Ảnh nào? Em nói gì anh không hiểu – Anh đã
đứng cạnh tôi, chắt chắt lưỡi – À tranh hoa Bách hợp thằng bạn tặng, bé Oanh ném đồ đạc lung
tung làm vỡ, anh mang đi đặt kính.
................................................................
bạn đang đọc truyện tại chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
- Bé Oanh nào? – Quay phắt sang, tôi hỏi mà lòng nhủ thầm “không phải cô bé tôi đã thấy trong buổi
khiêu vũ của thiên nhiên chứ?”
Cầm cái điều khiển trên tủ, anh bật tivi_một động
tác rất đỗi bình thường nhưng sao tôi lại thấy như
đang né tránh nhìn vào mắt tôi. Tôi nhạy cảm quá
ư? - Anh quên không bảo em, em họ anh và con cô ấy
đang ở đây trong thời gian trị bệnh cho bé Oanh.
Hôm nay hai mẹ con về quê với nội, ngày kia lên.
Em họ? Ở đây? Hai mẹ con? Anh đang nói gì? Tôi
không hiểu ….
Giữ hai vai tôi, anh cất giọng đều đều : - Đó là lý do anh không muốn em đến nhà ânnh
biết em rất hay suy nghĩ, anh không muốn vì việc
này mà ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta. Em
hiểu anh nói gì chứ?
Đứng song song với anh, vai bị bóp nhẹ, tôi nhận
ra anh cao hơn tôi một cái đầu. Tôi thấy mình nhỏ lại rất nhiều, không phải vì tuổi tác mà vì điều gì đó
đang dần hình thành từ sự hồ nghi. Hoàn toàn
không thắc mắc tôi gật đầu như người mộng du :
- Em hiểu điều anh nói, nhưng hai người ở đây
không sợ dư luận …
- Đó là em gái anh! Sao anh lại quay đi khi nói câu đó?
- Chết! Nồi canh – Anh bước nhanh xuống bếp
nhưng rồi chợ khựng lại – Em tin anh chứ?
Tôi không biết điều gì đã thúc đẩy đầu tôi gật nhẹ.
Tôi tin anh? Tôi không biết …
Anh lại dừng lại ngay cửa bếp : - Nếu không coi phim, em cứ đi xem khắp nhà
nhưng đừng vào căn phòng đó đó – chỉ tay vào
cánh cửa chếch phía bên trái, anh giải thích -Đó là
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |