16:52:23 | 23/12/24 |
nóng từ bên trong tràn ra ngoài, cơ thể tôi đang đáp lại những cử chỉ mơn trớn trong vô thức
- Đồ súc vật! Khốn nạn!!! Bỏ tôi ra
- Anh yêu em! Anh yêu em …
- Không! Bỏ tôi ra. Tôi van anh! Làm ơn….ư ư – Đôi
môi bị khoá chặt.Không một chút không khí, tôi
không thở nổi, cái lưỡi anh ta sục sạo khắp miệng, tởm lợm và buồn nôn …kinh tởm. Chết tiệt! Tất cả
sức lực của tôi đâu ….
Trong khi người tôi ngày càng nóng trái tim đập
dồn dập như muốn phá tung lồng ngực, thì anh ta
vẫn cố lấy hết hơi thở của tôi. Bàn tay mò mẫn
khắp người, đến nơi cao nhất của ngực, tôi muốn khóc khi cả người đau trước sức nặng của cơ thể
anh ta. Cố sức giật tay khỏi bàn tay thô lỗ, cào, đẩy
…đều vô dụng. Tôi chỉ biết đang dung tất cả mọi
cách để đẩy anh ta ra, thoát khỏi tình trạng khốn
nạn này …tay quơ phải thứ gì đó lạnh lẽo cưng
cứng. Gàn tàn thuốc? Không giây suy nghĩ, tôi giơ mạnh nó lên ….
Bốp!!!
Tôi vẫn còn nhớ có màu đỏ từ từ chảy xuống thái
dương anh ta ….Màu đỏ …máu …
Những hạt cát trong món quà đó cũng màu đỏ.
Máu chảy từ từ …hạt cát rơi đều đều … Trượt tay, tôi chơi với bám nhanh vào cành cây.
Trong lúc mãi suy nghĩ, suýt nữa tôi ngã khỏi cây
rồi.
Vậy đấy. Sinh nhật tuổi 16, ngày mong chờ trong
cả tuần nay và kết thúc bằng sự thật tởm lợm nhơ
nhớp. Tôi muốn hét to lên, muốn xé tung cuống họng, muốn thứ làm cay cay sống mũi hãy trào ra
đi. Nhưng không! Không tiếng hét, không giọt
nước mắt nào. Chỉ có gì đó nắm chặt trái tim, bóp
mạnh, xiết lấy làm vỡ vụn tất cả, rơi xuống một thứ
tối đen đặc quánh đầy bẩn thỉu.
Hết! Sinh nhật hết! Tình yêu hết! Niềm tin hết! Kết thúc rồi. Tôi mất trắng ….Ừ, mà tôi có gì để mất nhỉ?
Sinh nhật thì năm nào chẳng có một lần, sang năm
ngày này vẫn đến mà, vậy muốn hết cũng không
được. Tình yêu? Tôi có sao? Có để mất sao? Ngay
từ đầu anh ta đã lừa tôi, vậy những lời yêu thương
đều là giả dối. Tình yêu đến từ một phía, chỉ xuất phát từ tôi, vậy sao có thể gọi là tình yêu. Tình yêu,
tôi không hề có, làm gì có để mà hết. Còn niềm tin
ư? Tôi có đấy. Nhiều lắm, rất nhiều là đằng khác.
Niềm tin dành cho anh nhiều đến mức tôi trở nên
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |