18:17:23 | 23/12/24 |
trong đáy mắt : - Hải? Ông làm gì ….
Nách tôi được kéo lên từ từ, giọng ngày càng thều
thào không ra hơi :
- Kéo tao…nhanh lên…
Khi người tôi vào được trong phòng thì ngã ập lên
cậu ta. Màu đỏ của máu đã nhuộm đỏ chiếc áo quấn quanh bụng, màu đỏ khiến người con trai
trước mặt tôi lắp bắp :
- Ông …máu…phải gọi cấp cứu!
- Không – tôi tóm chặt tay Duy, dùng cơ thể không
còn sức trì người cậu ta lại – Mày không được đi.
Không được bỏ tao một mình… - Ông mất máu quá nhiều, cần gọi cấp cứu – Đôi
mắt đen nhoè nước, giọng run run – Phải tiếp máu
cho ông ngay, không thì….
- Mày không được bỏ tao lại …không được …- Mỗi
chữ thoát ra là nơi bụng lại đau_nỗi đau xuyên vào
xương tuỷ nhức buốt. Các cơ ở đầu ngón tay tôi đã tê liệt, cánh tay rơi
thõng xuống, mềm oạt. Duy vội đỡ tôi dựa vào cậu
ta, mắt chăm chú nhìn đôi môi khô nứt nẻ :
- Tôi sẽ không bỏ ông. Cả cuộc đời này sẽ ở bên
ông. Tôi gọi cấp cứu nhé. Ngoan, đợi tôi….
Tôi hoàn toàn không còn cảm giác đang ngồi nữa, sức nặng cơ thể dựa hẳn vào cậu ta. Cái đau nơi
bụng đang lan vào mạch máu làm tê liệt các cơ, tôi
càng cố hít lấy không khí bằng miệng càng khó
thở hơn, nước mắt ứa ra trong vô thức :
- Tao lạnh…lạnh lắm …mày.. ôm tao đi..lạ…nh…
Cái ôm của cậu ta làm người tôi bị vặn, vết thương đau buốt xông lên óc, toàn bộ dồn lên não.
- Ấm chưa? Ấm chưa Hải? Ông đừng làm tôi sợ
chứ….
Giọng Duy hoảng loạn kỳ lạ, đôi mắt đã ngập nước.
Sao cậu ta khóc? Tôi chỉ lạnh thôi mà….
Hơi đẩy người cậu ta ra, tôi nửa nằm nửa ngồi trong lòng Duy, tay run run đưa lên cao để chạm
vào gò má ướt nước nhưng không còn sức nữa.
Bàn tay ấm nóng kéo nhẹ tay tôi áp vào khuôn mặt
sũng nước mắt, giọng nghẹn ngào làm tôi khó
hiểu :
- Hải! Ông nhận ra tôi không? Mở mắt ra. Không được ngủ. Hải ….
Tại sao cậu ta khóc? Tôi muốn hỏi nhưng cơ miệng
khô khốc không phát ra tiếng được, hình ảnh
trước mắt nhoè dần. Có gì đó nóng hổi rơi xuống
má, lăn vào khoé miệng, tôi thấy đắng và mặn.
- Hải! Có nghe thấy tôi nói không? Mở mắt ra. Mở ra ngay – Một bàn tay tát mạnh vào má nhưng tôi
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |