21:38:23 | 23/12/24 |
Quang cảnh bến xe vội vã, mạnh ai nấy làm, mỗi
người một số phận lướt qua nhau để đến những
nơi khác nhau. Tôi cũng nằm trong số đó, đang
ngồi trên ghế đợi Duy đi mua vé xe. Chưa bao giờ
tôi nghĩ đến việc cùng ai đó chạy trốn đến một nơi thật xa, dù đó là người yêu thì trong tưởng tượng
cũng chưa bao giờ. Vậy mà hôm nay tôi ép buộc
tên bốn mắt chạy trốn cùng tôi, đến một nơi không
ai biết, giống như những cặp trai gái trong phim bị
gia đình ngăn cản nên đưa nhau bỏ trốn. Nghĩ đến
là muốn cười dù biết hoàn cảnh này cười không nổi.
Đêm qua tôi liên tục gọi điện sang Duy nhưng hai
ba giờ sáng vẫn không có ai bắt máy. Trong một
lần nhấc máy để gọi thì tôi nghe thấy cuộc nói
chuyện của ba và mẹ. Mẹ gọi điện đến cơ quan ba
và kể hết cuộc đối thoại hồi tối. Tôi hồi hộp nghe xem ba mẹ nói gì, thâm tâm cũng muốn biết suy
nghĩ của mẹ về Duy, về chúng tôi. Nhưng tất cả
những gì tôi nghe được vẫn chỉ là sự kỳ thị đã
ngấm vào xương tuỷ, không khả quan chút nào.
Mẹ bảo Duy là thằng nhóc lỳ lợm, nếu để lâu dài sẽ
“lây nhiễm” sang tôi, cần phải “cách ly’. Tất cả mọi việc mẹ đổ hết lên Duy, ngay cả việc tôi là thằng
pêđê cũng bị Duy truyền nhiễm. Vậy ra “thiên
hướng tình dục hướng về người đồng giới” cũng
truyền sang người khác được cơ đấy. Tôi là người
trong cuộc còn không biết, vậy sao cái xã hội này,
cái nhìn của dư luận lại có quyền phán xét và áp đặt lên chứ?
Ba sau khi nghe mẹ kể đã đưa ra một quyết định
khủng khiếp, đó là đưa tôi vào Nam học. Trong Sài
Gòn tôi có một ông chú vợ mất khá lâu, hiện đang
sống với hai đứa con sinh đôi và không hề có ý
định đi bước nữa. Ba muốn tôi vào đó học nốt cấp ba và thi Đại học ở đấy luôn. Lúc nghe ba đưa ý
kiến đến lúc mẹ gật đầu đồng ý, tôi chỉ muốn hét
lên phản đối, nhưng đã nhanh tay bịt chặt miệng
nếu không thì…
Từ lúc đó trở đi ngoài suy nghĩ “phải bỏ trốn” tôi
không còn nghĩ được gì nữa. Tiếp tục gọi điện cho Duy nhưng không ai bắt máy, tôi càng lo lắng bất
an hơn. Vừa thầm khấn ông trời là không có việc
gì xảy ra với cậu ta, tôi vừa thu dọn mấy bộ quần
áo cho vào balô. Con lợn bằng sứ trong tủ cũng bị
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |