03:55:23 | 23/12/24 |
- Có mẹ và em ở bên, con sẽ không bao giờ buồn.
- Con tỉnh lại đi Duy. Mẹ và em đã mất lâu rồi …ta xin
lỗi…
- Đừng nói xin lỗi vì người có lỗi không phải là
ông – Ánh nhìn buồn bã đau thương trở nên giận
dữ, những đốm sáng chuyển sang hận thù. Tôi bất giác bước giật lùi khi đôi mắt đó chiếu
thẳng vào tôi, xoáy vào tim những cái đau không
tên. Chân bước hụt khi tôi cố lùi nhanh hơn để trốn
chạy, cảm giác bị rơi xuống vực sâu hun hút
không đáy làm tôi chìn dần vào sự mê man.
Tôi bị bật ra khỏi bóng tối, đập vào mắt vẫn là ánh sáng của ngọn đèn noel. Xung quanh một màu
trắng, ngay cả bệnh nhân vừa giật mình tỉnh dậy
cũng mang một màu trắng mệt mỏi.
- Anh tỉnh rồi hả – Bây giờ tôi mới để ý người ngồi
bên giường bệnh là Mỹ – Anh làm em và bác lo quá
…. - Sao Mỹ ở đây? – Duy lắc đầu cho tỉnh táo, còn tôi
nhận ra cái cơ thể không trọng lượng đang ở
trong bệnh viện.
- Anh không nhớ gì sao – Mỹ mở to mắt ngạc nhiên
khiến tôi cố lục lọi trí nhớ.
Tôi bị dao đâm vào bụng, đến nhà Duy và chứng kiến tình cảm của cậu ta với cái xác của tôi. Đúng
rồi, tôi đã chết. Nhưng sao tôi lại ở đây, bên cạnh
Duy? Xác tôi đâu rồi?
- Anh được đưa vào bệnh viện khi mất máu quá
nhiều. Anh ngủ từ tối qua đến giờ, gần 20 tiếng
rồi…. - Hải? Cậu ta đâu? – Vai Mỹ bị lắc mạnh, Duy hét lên
làm vài bệnh nhân cạnh đó tò mò quay sang nhìn –
Hải đang ở đâu? Có phải cậu ta cũng nằm ở bệnh
viện này không? Phòng nào? Mỹ nói cho anh biết
đi.
- Tại sao? Tại sao đến lúc này anh vẫn chỉ nhắc đến Hải – Giọng Mỹ run run, mặt quay đi tránh né – Anh
nên nghỉ ngơi. Vừa mới tiếp máu, không nên…
- Mỹ – Tiếng quát khiến Mỹ giật bắn im bặt, Duy hỏi
dồn dập với giọng hy vọng – Hải ở đâu? Anh muốn
gặp cậu ta. Em nói cho anh biết đi.
- Cậu ta…Hải …. - Hải nằm phòng nào? Em nói nhanh lên!
- Hải…mất rồi – Mỹ quay đi với hàng lệ lăn dài, cũng
là lúc tay Duy rơi thõng xuống.
Vậy là tôi chết thật. Nhưng sao hồn tôi vẫn ở đây?
Bên cạnh Duy? Tôi không hiểu việc này là như thế
nào. Không nhẽ khi chết linh hồn sẽ bay đến nơi người quan trọng nhất trong tim sao? Nếu nhớ
không nhầm, tôi có xem một phim ma kiểu này,
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |