03:05:23 | 23/12/24 |
Về đến động không nhìn thấy Bạch Vân, ban đầu
Chu Mộng Châu nghĩ có thể nàng đi ra đâu đó làm
việc riêng. Nhưng chờ một hồi lâu vẫn không thấy
Bạch Vân trở lại, Chu Mộng Châu lo lắng đi tìm
chung quanh.
Lúc này trời đã xâm xẩm tối, cho nên chàng không thể nhìn thấy xa được. Trong khu rừng núi mênh
mông này mà tìm người thì thật chẳng dễ chút nào,
càng tìm càng lo, chốc chốc lại gọi lên:
- Vân tỷ, Vân tỷ!
Thế nhưng núi rừng chỉ vọng lại tiếng gọi của
chàng lạc lõng. Đêm ấy Chu Mộng Châu chạy khắp Thiên Sơn tìm
Bạch Vân, nhưng một đêm bôn tẩu cuối cùng chỉ
đem đến cho chàng sự tuyệt vọng.
Khi trời tang tảng sáng, chàng quay trở lại tiểu
động, nơi hôm qua mang Bạch Vân đến đó trị
thương. Ngồi thừ một mình trong động, tự dưng chàng nhớ Bạch Vân vô cùng, tình cảm trỗi lên
không cưỡng lại nổi, chàng tợ như còn ngửi thấy
làn hương tỏa ra từ người nàng.
Đột nhiên chàng sững người.
Rõ ràng không phải là cảm giác, mà một mùi
hương thoảng nhẹ qua, Chu Mộng Châu bất giác nhìn về phía cuối động, trên vách đá có vật gì trăng
trắng. Chu Mộng Châu ngạc nhiên, bước tới cầm
xem, mùi hương chính tỏa ra từ đây, thì ra chiếc
khăn tay của Bạch Vân để lại.
Chàng xem qua mới thấy bên trên viết vội một
hàng chữ: “Cừu nhân đột nhiên truy đến, tạm thời chia tay, ba
năm sau hẹn gặp lại tại Từ Vân Tự.”.
Chữ viết ngoằn ngoèo, rõ ràng Bạch Vân viết trong
lúc nguy cấp, như vậy là đã rõ.
Trong lúc chàng đi tìm bọn người Quy Hồn Bảo
thanh toán, thì chẳng ngờ bọn chúng theo hướng khác kéo tìm đến đây. Bạch Vân đã vội để lại mấy
dòng tin rồi bỏ chạy. Dẫu sao một tin này cũng
khiến chàng hơi yên tâm, có điều không biết Bạch
Vân có chạy thoát được tay bọn chúng không?
Chu Mộng Châu thở dài, lẩm bẩm một mình:
- Ài, đằng nào thì cũng đã biết tin, cứ chờ ba năm sau mới hy vọng gặp lại!
Hôm ấy chàng lên đường nhắm hướng Thanh Hải
mà đi, nơi chàng định đến là Thiếc Ngõa Tự.
Chu Mộng Châu bước chân vào một tiểu trấn, từ
đây cách Thiếc Ngõa Tự đã rất gần.
Chàng nghỉ lại trong một khách điếm. Trước tiên chàng nhờ tiểu nhị mua giúp một chiếc ào choàng
theo lối tại gia cư sĩ, một tràng hạt thiếc.
Chu Mộng Châu trước hết cẩn thận vận chiếc áo
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 24 : Vạch Tội Ác, Đằng Thân LộNguyên Hình Chu Mộng Châu đanh giọng thét lớn: - Đằng Thân, giờ thì ngươi không còn chối cãi gì chứ? Đằng Thân vừa rồi vì một |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 23 : Thập Niên Luận Kiếm,Quần Hùng Hội Tụ Toàn bộ võ lâm từ một tháng trước trung thu đã rộn ràng hẳn lên, vì võ lâm các phái đều nhận được thiệp mời tham |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 22 : Huyết Án Bạch Gia Hé MànBí Ẩn Khi Chu Mộng Châu rời Liên Vân Bảo thì đã nghe tiếng gà gáy sáng, phía trời đông cũng đã ửng hồng. Trong lòng chàng cảm |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 21 : Hối Hận Lỗi Lầm Hồ Dã TựThú Điền Ca Xuyên ban đầu vào trận thấy đối phương ngông cuồng buông lời thách đấu như vậy, tuy bực tức nhưng nghĩ phần |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 20 : Liên Vân Bảo Hắc Y TăngĐại Náo Bấy giờ Tôn Chí Tây đang đứng trước tình thế tiến thoái lưỡng nan, bỗng nghe tiếng Liên Vân Bảo chủ Hồ Dã nói lớn: - |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 19 : Kim La Hán Hàm Oan ẨnTử Khai Nguyên Tự đối với chàng không còn lạ gì nữa, cho nên hai ngày đi đường, chàng tìm thẳng vào phòng phương trượng. |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 18 : Trong Thảo Am Mẫu TửTrùng Phùng Đã qua sáu ngày nay Chu Mộng Châu đi ròng rã hầu như không nghỉ, chỉ khi nào vào một tiểu trấn, đại thành mà gặp phải |