17:12:23 | 23/12/24 |
thốt lên cố ý trêu chọc: - Thơm thật! Thơm thật!
Chút tiểu kỹ “Hấp vật dẫn đạo” này cũng đủ khiến
thiếu nữ trố mắt sững người, hồi lâu hậm hực đay
nghiến:
- Ngươi chớ ỷ chút công phu mà giở trò nơi này,
chỉ như thiêu thân lao đèn thôi. Nói rồi quay người bước đi.
Chu Mộng Châu đã tính trong đầu, mỉm cười theo
sát chân cô ta.
Thiếu nữ áo lục khinh công quả không tồi, suốt
đoạn đường rẽ ngang rẽ dọc, lướt thướt như
cánh bướm, chốc chốc lại liếc mắt nhìn lui. Nhưng chung quy chỉ thấy Chu Mộng Châu theo sát mình
cách chưa đầy năm bước, mà tuyệt nhiên không
gây nên tiếng gió, ả tức giận nghiến răng rủa thầm:
- Tiểu cẩu! Ngươi khá lắm đấy, nhưng lát nữa thì
biết mùi khổ đau.
Qua thêm lối rẽ nữa, trước mặt là một lương đình ẩn mình dưới mấy hàng tùng xanh um, trong đình
đậu một con vẹt, vừa nhìn thấy thiếu nữ nó bay sà
đến đậu trên vai, thốt lên vẻ mừng rỡ:
- Thúy Thúy! Thúy Thúy!
Thiếu nữ trút tức giận vào nó, chì chiết:
- Hừ! Súc sinh! Thúy Thúy gì chứ, không còn mau đi báo sư huynh bảo rằng Thúy Thúy bị người ăn
hiếp.
Con vẹt hiểu ý gật đầu gào lên:
- Thúy Thúy bị người ăn hiếp!
Rồi vỗ cánh vù bay đi.
Chu Mộng Châu hơi bực mình, nhíu mày nói: - Phiền cô nương dẫn tại hạ đến gặp trụ trì!
Thúy Thúy chỉ ngưng mắt nhìn theo con vẹt, chẳng
để ý đến chàng. Chu Mộng Châu hỏi thêm mấy lần
nữa, ả vẫn đứng yên bất động, tợ như không hề
nghe thấy.
Chu Mộng Châu thầm nghĩ: - Ngươi như đã không dẫn đường thì ta tự đi vậy!
Nghĩ rồi nhún chân ra khỏi lương đình, sải bước đi
hiên ngang.
Thúy Thúy đứng dựa cột lương đình, cười nhạt:
- Hừ, không có bổn cô nương dẫn đường, đố
ngươi tự đi được! Chu Mộng Châu đi một đoạn đã nhận ra hoa lâm
bày bố theo thế Cửu Cung, nếu như không nắm
vững tẩu pháp thì khó có thể ra khỏi đây. Nhưng
chàng chợt nhớ đến con vẹt, khi ấy nghĩ ra một kế,
nhún mình phóng vượt lên, định nhắm hướng con
vẹt vừa bay mà phi theo. Nào ngờ vừa vọt lên cây thì nghe thiếu nữ cười
nhạt một tiếng, từ đâu bốn phía tên bay ập đến ào
ào như mưa.
Chu Mộng Châu giật thót mình, chẳng ngờ trong
hoa lâm tao nhã thế này mà lại tiềm phục cung nỏ
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 24 : Vạch Tội Ác, Đằng Thân LộNguyên Hình Chu Mộng Châu đanh giọng thét lớn: - Đằng Thân, giờ thì ngươi không còn chối cãi gì chứ? Đằng Thân vừa rồi vì một |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 23 : Thập Niên Luận Kiếm,Quần Hùng Hội Tụ Toàn bộ võ lâm từ một tháng trước trung thu đã rộn ràng hẳn lên, vì võ lâm các phái đều nhận được thiệp mời tham |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 22 : Huyết Án Bạch Gia Hé MànBí Ẩn Khi Chu Mộng Châu rời Liên Vân Bảo thì đã nghe tiếng gà gáy sáng, phía trời đông cũng đã ửng hồng. Trong lòng chàng cảm |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 21 : Hối Hận Lỗi Lầm Hồ Dã TựThú Điền Ca Xuyên ban đầu vào trận thấy đối phương ngông cuồng buông lời thách đấu như vậy, tuy bực tức nhưng nghĩ phần |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 20 : Liên Vân Bảo Hắc Y TăngĐại Náo Bấy giờ Tôn Chí Tây đang đứng trước tình thế tiến thoái lưỡng nan, bỗng nghe tiếng Liên Vân Bảo chủ Hồ Dã nói lớn: - |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 19 : Kim La Hán Hàm Oan ẨnTử Khai Nguyên Tự đối với chàng không còn lạ gì nữa, cho nên hai ngày đi đường, chàng tìm thẳng vào phòng phương trượng. |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 18 : Trong Thảo Am Mẫu TửTrùng Phùng Đã qua sáu ngày nay Chu Mộng Châu đi ròng rã hầu như không nghỉ, chỉ khi nào vào một tiểu trấn, đại thành mà gặp phải |