13:53:23 | 23/12/24 |
Có thể đây chỉ là một câu chuyện cổ tích ngoài đời
thật, có thể bạn thấy nó giống như một mô típ nào
đó nhưng mong rằng những cảm xúc mà bạn có
được khi đọc câu chuyện này sẽ khiến các bạn cảm
thấy hài lòng. Cô là một cô gái nhỏ, cũng đã từng yếu ớt và nũng
nịu khi còn được ấu yếm trong vòng tay của cha
mẹ. Nhưng cuộc đời luôn bắt cô phải lựa chọn, cô
lựa chọn cách để bảo vệ người thân của cô, lựa
chọn cách tốt nhất cho tất cả. Sóng gió khiến con người cô thay đổi. Mỗi hoài niệm chôn giấu ngày một lớn dần lên
Thời gian chẳng thể quay trở lại sao?
Nếu có thể dừng lại ở thời điểm anh ôm lấy em
Vạn vật hiện tại sẽ chẳng có ý nghĩa gì...
Lúc còn là hầu gái, cô là một cô bé mười tám tuổi
hồn nhiên, ngây thơ với đôi mắt trong sáng sâu thẳm. Sau này, cậu gặp lại cô khi cô trở thành một
người phụ nữ hai mươi mốt tuổi thành đạt, chững
chạc tự tin và đôi mắt thù hận đượm buồn. Còn giờ
đây, là một Nguyễn An Ninh hai mươi lăm tuổi đầy
tham vọng, thù hận, quả quyết sắc bén. Cậu vẫn
yêu cô, yêu cái cách thay đổi, cái cách lớn dần lên của cô. Cô không làm gì sai, người sai là cậu. Cậu
không có quyền và cũng chẳng có tư cách để
ngăn cô lại. Những gì cô làm chỉ là bảo vệ cuộc
sống bé nhỏ của mình, bảo vệ những gì quan
trọng với mình và tìm lại, đòi lại những gì đã mất. - Anh không cần gì cả, anh có thể không có công
ty, có thể không phải là con của nhà họ Lưu,
nhưng xin em, hãy chấp nhận anh dù chỉ một lần. -
Cậu ôm chầm An Ninh từ phía sau.
- Tại sao chứ? Tôi chỉ là một cô hầu gái tầm thường.
Một đại thiếu gia như anh có thể có được bất kỳ người con gái nào. Tại sao cứ phải là tôi?
- Không phải là Nguyễn An Ninh thì anh không cần
ai cả. Phần 1: Nỗi đau Chương 1: Bán con An Ninh ngồi bên cạnh giường, hai bàn tay nhỏ bé
của cô nhẹ nhàng nâng niu cánh tay xinh xắn bé
bỏng của đứa em vừa mới chào đời chưa đầy một
tháng tuổi. - An Ninh à! - Ông Nguyễn đặt trước mặt An Ninh
một bộ đồ mới rồi nhìn cô chăm chăm. - Có chuyện gì vậy cha? - Biết có chuyện chẳng
lành, An Ninh cố víu lấy tay người mẹ đang nằm
liệt giường mong được sự giúp đỡ. - Con chuẩn bị đồ đi nhé. - Chuẩn bị đồ? Làm gì hả cha? - Cô bé vẫn cố tỏ vẻ