02:42:24 | 24/12/24 |
mộ thì Hằng bảo anh đã về trước. Anh làm em lo
quá ….- Mỹ hét lên khi nhìn thấy những vết cào trên
mặt Duy – Mặt anh sao thế? Ai đã đánh anh? Anh có
bị thương ở đâu nữa không? Lay lay tay Duy, giọng Mỹ lo lắng thực sự :
- Anh cần đến bệnh viện, không thể để thế này…
- Anh không sao – Duy gỡ nhẹ tay Mỹ, bước đến
cổng mới chợt nhớ không có chìa khoá mở cửa.
Thấy Duy loay hoay sờ khắp người, Mỹ thở dài đầu
hàng : - Chìa khoá đây anh – Vừa mở cửa, Mỹ vừa lẫy –
Không đến bệnh có gì xảy ra em mặc xác anh. Lúc
đó đừng có “Mỹ ơi, Mỹ à, anh đau lắm” nhé.
Nụ cười nhẹ của Duy làm tôi thấy yên tâm rất nhiều.
Cuối cùng cậu ta cũng chịu cười, dù chỉ là thoáng
qua. Công này phải cảm ơn Mỹ, mặc dù nguyên nhân mọi chuyện đều xuất phát từ người con gái
xinh đẹp này.
- Hay lắm mà cười – Giọng cô nàng chuyển sang
bực – Anh có chịu thay bộ đồ đó ra không? Còn
mặt mũi nữa…nói cho em biết chuyện gì đã xảy ra
đi …. - Đúng là cô em gái rắc rối. Đã bảo không có gì rồi –
Duy bước vào trong sau khi buông gọn – Anh đi
rửa mặt.
- Em gái rắc rối? – Cơ thể tôi bị kéo theo Duy nhưng
vẫn kịp thấy nụ cười chua c chát của Mỹ – Thà em
làm người dưng nước lã thì vẫn hạnh phúc hơn là em gái rắc rối. Đến bao giờ anh mới chịu hiểu?
Tôi biết Duy nghe thấy nhưng cậu ta vẫn im lặng
bước vào tolet. Nước mát rửa đi những vết máu
trên mặt, cậu ta hơi nhăn trán vì rát. Tôi muốn quay
đi khi Duy với bộ quần áo trên mắc nhưng mắt cứ
mở to nhìn vào thân thể cậu ta. Nước da ngăm ngăm, nổi bật trên ngực là hai núm vú màu nâu
nhỏ như đồng xu tôi hay thấy trong những phim
chưởng Hồng Kông. Nếu lúc này còn sống, chắc
chắn tôi sẽ đỏ mặt hoặc tim đập thình thịch. Nhưng
cơ thể bây giờ chỉ có thể lặng nhìn và không có
cảm giác rúng động của các gai thịt. Ngay cả khi cậu ta lột chiếc quần kẻ sọc, tròng quần jean bạc
vào, tôi vẫn chỉ biết nhìn và nhìn. Muốn chạm vào,
muốn cảm nhận sự ấm áp của da thịt, muốn ngửi
thấy mùi mồ hôi đặc trưng của đàn ông nhưng tôi
bất lực. Lững thững trôi theo phía sau khi Duy
quần áo chỉnh tề bước ra phòng khách. - Anh không cần đến bệnh viện chứ? Vết thương
trên mặt có cần…
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |