18:04:23 | 23/12/24 |
thể lạnh lẽo nằm trong quan tài – Tao hứa sẽ làm
tất cả những gì mày bảo, hãy ngồi dậy và mỉm cười
với tao đi Hải.
Anh Khải định đến cản Duy nhưng ba lắc đầu để
mặc cậu ta. Tôi nhận thấy hôm nay ai cũng khóc_khóc vì tôi, vì một thằng nhóc luôn làm bận
lòng mọi người.
-Mày muốn vào Hải Phòng, vậy thì hãy ngồi dậy và
đi với tao. Lần này tao sẽ mua vé, tao sẽ đưa mày đi
đến bất cứ nơi nào mày muốn…làm ơn tỉnh dậy đi
Hải …tao van xin mày …mở mắt ra đi…làm ơn…. Mọi người dần dần thả tay Duy ra, cậu ta không lao
xuống huyệt khi mà đất đã phủ kín quan tài. Trên
mặt Duy ngoài nước mắt, tôi còn thấy máu tứa ra
nhoè nhoẹt từ vết rách trên má.
- Mày lừa tao. Tại sao nói yêu tao mà lại bỏ tao một
mình trên đời này – Duy đấm mạnh xuống đất với tất cả sức lực, giọng uất nghẹn như không còn
sức – Khốn nạn! Ai cho phép mày bỏ tao lại…ai cho
phép….
Duy gục xuống, đầu cúi gằm, đôi vai run lên
nhưng không hề có tiếng khóc. Sự ảm đạm tang
thương bao phủ lên không gian. Những người phụ nữ khóc với đôi mắt ngập nước, vài người ôm
nhau không nỡ nhìn người ta đắp thành hình nấp
mồ. Những người đàn ông quay đi tránh nhìn vào
nơi phía dưới là cơ thể tôi, họ đảo mắt lên trời nuốt
một thứ vào trong, một số nhìn Duy e ngại với
tiếng thở dài thương cảm. Khi nấm mồ thành hình ngôi mộ, ba thắp hương và
những tiếng khóc lại vang lên. Mẹ tỉnh dậy với
khuôn mặt xanh xao, gục đầu vào thím dâu khóc
nghẹn ngào. Tôi muốn lao đến bên mẹ, muốn lau
khô những giọt nước mắt đó, tôi không muốn mẹ
phải khóc. Ngay cả khi chết, tôi vẫn chỉ mang lại cho mẹ nước mắt và nước mắt sao? Tôi có xứng
đáng làm một người con không? Khi mà tôi chỉ
mang đến nỗi buồn cho người sinh ra mình.
Tiếng kèn đám ma đưa tiễn một linh hồn không
còn vang lên nữa, mọi người bắt đầu dời bước.
Vài bác gái quen mặt dìu mẹ đi, mấy lần mẹ ngoái lại nhìn với đôi mắt mọng nước. Ba nói nhỏ gì đó
vào tai anh Khải, ảnh gật đầu trước cái vỗ vai của
ba. Tôi nhìn theo ba mẹ mà chỉ muốn hai người
nghe thấy tiếng nói trong lòng “Con xin lỗi! Con
không dám hy vọng ba mẹ tha thứ nhưng con chỉ
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |