02:13:24 | 24/12/24 |
thấy người con trai luôn hướng về tôi.
Duy vừa đi qua Cát Linh, giờ cậu ta rẽ sang Tôn Đức Thắng, cuối cùng là muốn đi đâu? Không nhẽ cứ đi
và không có đích đến? Tôi nhận thấy nhịp thở của
Duy đã đều đặn, không còn mệt mỏi nữa. Bước
chân cũng vững hơn, dáng người bước đi lặng lẽ
nhưng vô cùng tự chủ. Duy rẽ vào một ngõ nhỏ
trên đường Nguyễn Thái Học và dừng trước ngôi nhà có cổng sắt màu vàng. Sau tiếng chuông,
người đàn ông trung niên với chiếc bụng bia xuất
hiện :
- Duy? Sao con….mặt con sao thế này – Duy né
người tránh đôi tay lo lắng, giọng người đàn ông
gấp gáp – Chuyện gì đã xảy ra? Mỹ gọi điện bảo con đã rời bệnh viện, ta đến nhà cậu bé kia nhưng
không thấy con. Con biết ta lo lắng thế nào không?
Chuyện gì đã xảy ra? Ai đã đánh con?
- Bà ta có nhà không? – Duy hoàn toàn không để ý
đến sự lo lắng của người đàn ông, giọng lạnh lẽo
khô khan. - Con muốn gặp Ngân hả? Cô ấy về bên ngoại, để ta
gọi điện….
Không cần. Nếu bé Mỹ cũng về bên đó thì để hôm
khác ….
- Không. Không. Mỹ có nhà. Con vào đi – Giọng hồ
hởi khiến tôi chắc chắn đây là bố Duy, nhưng cách cư xử cha con rất kỳ lạ – Thấy con, bé Mỹ sẽ vui
lắm.
Duy bước vào nhà, mắt đảo một lượt rồi dừng
trước chiếc nôi giữa phòng. Nội thất đơn giản
nhưng được bài trí gọn gàng khoé léo, tôi cảm
nhận sự ấm áp của một gia đình hạnh phúc. Cái hạnh phúc không có chỗ cho Duy.
Đứa bé với đôi má phúng phính cười toe khi có
người nhìn vào. Đôi mắt đen to tròn, chiếc mũi
thanh thanh và đôi môi hồng, cả khuôn mặt có gì
đó hao hao Duy. Vậy là cậu ta giống cha.
- Chưa bao giờ con đến đây. Phải chi Ngân có nhà, cô ấy sẽ rất vui – Bố Duy vẫn nói giọng vui mừng
dù cậu ta không có chút biểu hiện nào là đang
nghe – Con vào trong rửa mặt đi. Ngân cũng sắp
về, rồi gia đình ta đi ăn. Ta muốn con về đây sống,
đừng ở lại căn nhà đó nữa. Cô Hồng đi du lịch
tháng nữa mới về… Duy vẫn im lặng không nói làm không khí tự nhiên
trùng xuống. Đứa bé nắm chặt tay Duy, miệng
cười ngây thơ. Rút tay nhẹ nhàng, cậu ta đứng
dậy :
- Tại sao ông lại đặt tên là Mỹ? Người đàn bà đó
không phản đối sao? - Chuyện đã qua lâu rồi, mẹ và em con sẽ không
Em ấy không ngoan - phần 1 Author : zippi & luving Genre : SA, humor, romance … Length : Longfic [25 chapters] Rating : 16+ Status : Completed Summary : Fic được viết |
Em ấy không ngoan - phần 2 _ Từ nay về sau, tao không cho mày tiền nữa, cắt mọi chi tiêu của mày, tự đi làm mà nuôi bản thân ăn học. Đói cũng ráng |
Em ấy không ngoan - phần 3 _ Vậy đi! Thằng nào thua thì chi 500 ngàn ra, tiền đó gom vào buổi nhậu tới. Lâu rồi không ăn nhậu, sẵn có dịp làm một |
Em ấy không ngoan - phần 4 Đúng như những gì đã định trước, hôm nay nó chính thức nói rõ với Vũ về tình cảm của mình. Hay đúng hơn là nó sẽ |
Em ấy không ngoan - phần 5 ngạc nhiên, anh khẽ quay đầu nhìn nó. Rất nhanh nó giải thích ngay. _ Ông già tôi kêu nghỉ làm để tập trung học hành, ổng |
Em ấy không ngoan - phần 6 Nó phải làm sao đây? Đứng dậy bước tiếp con đường đã chọn mà nó biết gần như không bao giờ tới được cái đích |
Em ấy không ngoan - phần 7 Chưa! Chắc giờ vẫn chưa biết tao đang an tọa tại đây đâu, không chừng vẫn còn hú hí với người yêu!… Haizz! Tao đã |