18:59:23 | 23/12/24 |
Mộng Châu và Bạch Vân. Chu Mộng Châu trong lúc hiểm nguy vẫn còn tỉnh
táo vượt hiểm, hai tay chàng đã ôm cứng người
Bạch Vân, vận khí đề chân lực thi triển “Hư không
lăng bộ”. Tuy vậy vì lúc này có thêm thân hình của
Bạch Vân, trọng lượng nặng gấp đôi nên tốc độ rơi
nhanh. Nói thì chậm, nhưng lúc ấy mọi tình tiết xảy ra cực
nhanh.
Chỉ nghe khối đá rơi xuống vực đánh “ầm” một
tiếng, là hai thân hình cũng rơi xuống suối.
Chu Mộng Châu mặc dầu cố điều chân lực thi triển
khinh công, nhưng tốc độ rơi cũng khá nhanh, nên người đánh ầm xuống suối, chàng cảm thấy
thân hình ê ẩm. Bạch Vân đè trên người chàng nên
chung quy không bị nguy hiểm gì.
Chu Mộng Châu ngồi dậy, cả người ướt sũng,
nhưng cũng gượng cười vui mừng:
- May thật! Chúng ta thoát nạn! Vừa nói chàng vừa ngước mắt nhìn lên vách đá,
bỗng kinh ngạc la lên:
- A! Vân tỷ, nhìn kìa!
Bạch Vân nhìn theo chàng chỉ, mới thấy đó là một
cửa hang nhỏ, chính đúng ngay nơi khối đá vừa
long ra. Chu Mộng Châu phì cười, nhịn đau nói:
- Chẳng phải đó là một cửa hang đó sao?
Bạch Vân trên mặt cũng mừng rỡ, thốt lên:
- Chẳng lẽ trong họa có phúc, trong phúc có họa?
Chu Mộng Châu đứng vụt dậy, thúc giục:
- Giờ tiểu đệ một mình lên trước, nếu thấy có phát hiện gì sẽ gọi Vân tỷ lên.
Bạch Vân gật đầu:
- Vậy cũng may, Châu đệ lên nhanh đi!
Chu Mộng Châu mặc dù lưng còn đau, nhưng tinh
thần phấn chấn hẳn lên, nên liền chạy đến vách đá,
leo lên vùn vụt. Phút chốc đã thấy chàng lên đến miệng hang.
Chu Mộng Châu lần bước vào trong, nhưng cửa
hang lại bị bít kín bởi nhiều tảng đá khác, lần này
những tảng đá có phần nhỏ hơn nhiều.
Chu Mộng Châu lòng mừng khấp khởi nghĩ:
- Chẳng lẽ đây đúng là cửa mật đạo năm xưa bị người của Quy Hồn Bảo dùng đá bít lấp?
Khi ấy chàng dùng lực vào hai tay thử lay một tảng
đá, đá đầu nặng, nhưng cuối cùng cũng long ra.
Chu Mộng Châu mừng rỡ, ra miệng hang nhìn
xuống gọi:
- Vân tỷ, lên đây! Bạch Vân cao hứng liền bám vách đá mà lên, đến
nơi đã thấy Chu Mộng Châu vừa xê dịch một khối
đá thứ hai.
Chàng thở phì nói:
- Có lẽ là đây rồi!
Bạch Vân chăm chú nhìn, quả nhiên thấy những khối đá như được đem từ đâu đến đây bít lấp
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 24 : Vạch Tội Ác, Đằng Thân LộNguyên Hình Chu Mộng Châu đanh giọng thét lớn: - Đằng Thân, giờ thì ngươi không còn chối cãi gì chứ? Đằng Thân vừa rồi vì một |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 23 : Thập Niên Luận Kiếm,Quần Hùng Hội Tụ Toàn bộ võ lâm từ một tháng trước trung thu đã rộn ràng hẳn lên, vì võ lâm các phái đều nhận được thiệp mời tham |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 22 : Huyết Án Bạch Gia Hé MànBí Ẩn Khi Chu Mộng Châu rời Liên Vân Bảo thì đã nghe tiếng gà gáy sáng, phía trời đông cũng đã ửng hồng. Trong lòng chàng cảm |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 21 : Hối Hận Lỗi Lầm Hồ Dã TựThú Điền Ca Xuyên ban đầu vào trận thấy đối phương ngông cuồng buông lời thách đấu như vậy, tuy bực tức nhưng nghĩ phần |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 20 : Liên Vân Bảo Hắc Y TăngĐại Náo Bấy giờ Tôn Chí Tây đang đứng trước tình thế tiến thoái lưỡng nan, bỗng nghe tiếng Liên Vân Bảo chủ Hồ Dã nói lớn: - |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 19 : Kim La Hán Hàm Oan ẨnTử Khai Nguyên Tự đối với chàng không còn lạ gì nữa, cho nên hai ngày đi đường, chàng tìm thẳng vào phòng phương trượng. |
Ác Thủ Tiểu Tử - Hồi 18 : Trong Thảo Am Mẫu TửTrùng Phùng Đã qua sáu ngày nay Chu Mộng Châu đi ròng rã hầu như không nghỉ, chỉ khi nào vào một tiểu trấn, đại thành mà gặp phải |